Chương 43

6.7K 424 433
                                    

Chương 43.

Triệu Vân Lan không biết làm gì hơn đành phải kéo lấy tay Thẩm Nguy, nửa ôm nửa đỡ tha hắn lên. May mà Thẩm Nguy lúc say rất ngoan, uống nhiều cũng chỉ im lặng, lôi đi đâu thì theo đó mà chẳng hề nói hươu nói vượn đùa giỡn điên loạn gì.

Triệu Vân Lan xốc lại tinh thần, dàn xếp qua loa cho người khác trước, cuối cùng mới đỡ Thẩm Nguy, mở cửa phòng cách vách phòng mình. Do dự một chút, y vẫn quân tử một cách hiếm thấy mà quyết định không lợi dụng lúc người khác gặp khó khăn.

Triệu Vân Lan đặt Thẩm Nguy lên giường để cho hắn tự ngồi ổn định, nhìn khuôn mặt bình thản hằng ngày của thầy Thẩm giờ lại đang phát ngốc, y nhịn không được đưa tay xoa nhẹ đầu hắn một phen: "Không uống được còn dám đỡ rượu cho người khác, nào có ai ngốc như anh không chứ?"

Thẩm Nguy ngẩng đầu theo động tác của y, mắt nhìn y chằm chằm.

"Đợi chút, tôi lấy cho anh cái khăn rửa mặt." Triệu Vân Lan nói rồi đi vào phòng tắm rút hai khăn mặt mà khách sạn cung cấp, một cái dấp nước lạnh, một cái giặt nước ấm, tính mang ra cho con mèo say kia, kết quả vừa quay người lại thì hoảng cả hồn. Thẩm Nguy chẳng biết đã thần không biết quỷ không hay đứng ngay sau lưng y từ lúc nào, lưng dựa vào cửa, nhìn y chằm chằm, không một tiếng động.

Ánh mắt thâm trầm đến mức gần như mang lại cảm giác áp bách.

Triệu Vân Lan đưa một cái khăn mặt cho Thẩm Nguy: "Này."

Thẩm Nguy phản ứng có chút chậm chạp, một hồi lâu sau mới chậm rãi nâng tay. Thế nhưng bàn tay lại bỏ qua khăn mặt mà nắm luôn lấy cổ tay của Triệu Vân Lan, dùng lực rất mạnh kéo y về phía mình.

Triệu Vân Lan đã sớm cảm giác được Thẩm Nguy bất thường, bầu không khí đang rất nhạy cảm, nhưng mà y lại cực kì chú tâm đến chuyện này nên không hề phản kháng, bị người ta kéo qua một cách dễ dàng.

Thẩm Nguy nặng nề đè y vào tường, lấp kín bờ môi của y giống như cắn xé.

Triệu Vân Lan cơ hồ nếm thấy mùi máu tươi, điều này làm cho y hưng phấn hẳn lên. Y không chút hoang mang ôm lấy lưng Thẩm Nguy, ngón tay linh hoạt luồn vào quần áo hắn, vuốt ve tấm lưng hắn bằng động tác ngập đầy ái muội. Làn da dưới bàn tay có nhiệt độ thấp hơn nhiệt độ cơ thể bình thường một chút, mát rượi như nhuyễn ngọc, ôn nhuận mà mềm mại....... trừ việc khối 'nhuyễn ngọc' này đang thô bạo xé quần áo của y ra.

Triệu Vân Lan dung túng ngẩng đầu mặc cho hắn xé, một bàn tay lại tiếp tục đi xuống, không có hảo ý vói vào dưới eo Thẩm Nguy tìm kiếm trong quần hắn.

Nhưng chưa tìm thấy căn nguyên kia thì cả người y đã đột nhiên bị ôm ngang bế bổng lên. Y bất ngờ không kịp đề phòng, hai chân cách mặt đất bị xoay quanh giữa không trung, sau đó ngả ra sau một cái, bị người ta nện lên giường.

Giường lớn không chịu được sức nặng mà vang lên một tiếng, cũng may trên giường khách sạn gối mềm đệm dày nên bị quăng xuống cũng không đau, Triệu Vân Lan nửa thật nửa giả kêu "ai nha" một tiếng, lấy ngón tay nhẹ nhàng lau vết máu trên môi rồi buồn bực cười ra tiếng: "Bảo bối, anh mạnh tay quá."

[Đam Mỹ] Trấn Hồn - Priest (EDIT FULL)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ