Chap 23: Chuyện của Nhóm Trúc Mã - Bát

1.1K 70 1
                                    

  Rốt cuộc Hứa Hạo Nhiên cũng cõng được Sở Khả tới Ngọc Hoa tự, vào Ngọc Hoa tự, đem Sở Khả cõng tới phòng nàng , thật cẩn thận đem Sở Khả buông, lại giúp nàng nằm xuống.

"Ngươi nằm một lát đi , ta đi tìm đại sư lại đây." Hứa Hạo Nhiên nói với Sở Khả, lại thấy khóe miệng Sở Khả còn có vết máu, liền theo bản năng nâng tay đem vết máu nơi khóe miệng Sở Khả lau đi , lau xong, Hứa Hạo Nhiên liền xoay người vội vàng xuất môn .

Sở Khả ngốc lăng nhìn Hứa Hạo Nhiên rời đi, sau một lúc lâu, mới nâng tay ấn vào nơi mới được Hứa Hạo Nhiên chạm vào , không khỏi lộ ra tiếu dung ngọt ngào , lẩm bẩm nói "Đại ca ca......"

Hứa Hạo Nhiên vội vàng đi ra sau, xoay người vừa định đến thiện phòng của Tuệ Viễn, liền gặp Hứa Vị mang giỏ đi tới .

"Ca!" Hứa Vị hô, cười cười cầm lấy giỏ chạy đến "Ca, các ngươi đã về rồi?"

Hứa Hạo Nhiên sửng sốt, nhíu mày, Vị Vị không phải không biết sao ? Mặc Tam nói cho Vị Vị? Dường như...... Không thể đi? Mặc Tam kia dường như thực thích Vị Vị, như vậy...... Chuyện này sao có thể nói cho Vị Vị?

"Vị Vị, ngươi biết gì sao ?" Hứa Hạo Nhiên nghi hoặc hỏi.

Hứa Vị cười ha hả nói "Là Tiểu Mặc nói a, Tiểu Mặc nói ngươi cùng quận chúa và sư phó đến bên hồ chữa bệnh ."

Hứa Hạo Nhiên im lặng trong lòng, quả thế......

Thuận tay lấy qua giỏ trong tay Hứa Vị , Hứa Hạo Nhiên nói "Tốt lắm, Vị Vị, điểm tâm để ta cầm là tốt rồi, ngươi đi về trước đi."

Hứa Vị sửng sốt, lập tức nói "Chính là, ca, ta còn muốn xem tình trạng của quận chúa một chút ."

"Không có gì đáng xem ......" Hứa Hạo Nhiên nhíu mày nói.

Hứa Vị khó hiểu, nhìn mi gian của Hứa Hạo Nhiên hiện ra chút bực bội phiền lòng , trong lòng đắn đo, đã xảy ra chuyện gì? Tâm tình của ca ca dường như không quá tốt

Lúc này, một thanh âm hòa ái vang lên "Tiểu Vị, ngươi nếu muốn biết, đợi lát nữa sư phó nói cho ngươi."

Hứa Vị xoay người, vội cung kính hành lễ "Sư phó!"

Hứa Hạo Nhiên cũng vội chắp tay chỉ lễ "Đại sư!"

Tuệ Viễn mỉm cười gật đầu "Tốt lắm, không cần đa lễ." Lại nâng tay vỗ vỗ đầu Hứa Vị, từ ái nói "Tiểu Vị, đi hiệu thuốc trước đi , dựa vào đơn thuốc ta kê mà hảo hảo luyện đan , đợi lát nữa sư phó sẽ đi nhìn ngươi."

Tâm Hứa Vị nảy lên , nguy rồi, dược liệu cần để luyện đan còn thiếu một nhánh ! Ngay ở trên đỉnh núi Ngọc Hoa ! Hắn đã quên đi hái!! Vội đáp ứng , liền vội xoay người rời đi .

Đợi Hứa Vị rời đi, Hứa Hạo Nhiên đang muốn vội vàng nói ra, Tuệ Viễn khoát tay, than nhẹ một tiếng "Đi thôi. Chúng ta đi xem tình trạng của quận chúa ."

***********

Ngọc Hoa Phong tựa như tấm tựa của Ngọc Hoa tự, rất là hiểm trở, lúc này, trên Ngọc Hoa Phong, một tiểu nam hài đang ngồi xếp bằng ,khuôn mặt đạm mạc.

Đúng là Mặc Tam.

Mặc Tam đạm mạc ngồi, trên đầu là trời xanh cơ hồ là có thể vươn tay đụng vào , còn có mây trắng .

"Chủ tử!" Đột ngột , một tiếng nói nhỏ vang lên.

"Cảnh Vũ ra sao ?" Mặc Tam hỏi.

"Hồi chủ tử, vừa mới nãy hắn thu được thư của nhị hoàng tử, dường như thật cao hứng." Nam tử phía sau Mặc Tam nhất cung nhất kính thấp giọng đáp lời.

Khóe miệng Mặc Tam hơi hơi gợi lên tươi cười trào phúng, thấp giọng lẩm bẩm nói "Quả nhiên vẫn là như thế sao?"

**********

Tuệ Viễn bắt mạch, trong lòng kinh ngạc, mạch này thế nhưng lại thay đổi...... Vẻ mặt phức tạp nhìn chằm chằm vẻ mặt sợ hãi của Sở Khả trên giường.

Hứa Hạo Nhiên nhìn vẻ mặt Tuệ Viễn ngưng trọng lại không nói một lời, trong lòng có chút vội vã , liền hỏi "Đại sư! Có cái gì không ổn sao ?"

Tuệ Viễn lấy lại tinh thần, nhìn nhìn Hứa Hạo Nhiên, khẽ lắc đầu nói "Không, tốt lắm, tình trạng của quận chúa đã cải thiện rất nhiều."

Nhìn Sở Khả, trong lòng lại thở dài một tiếng.

Nếu nói hôm qua là gần chết chi cùng , như vậy hôm nay chính là...... Cây khô gặp mùa xuân chi mạch !

Nhưng, bởi vậy...... Đã thật sự làm yêu vật ......

Yêu vật lấy huyết mà sống a.

Hứa Hạo Nhiên lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng lại ngưng trọng hỏi "Đại sư! Có thể có biện pháp khác không ?"

Tuệ Viễn trầm ngâm một hồi, mới chậm rãi lắc đầu , thở dài nói "Tạm thời ta nghĩ không ra biện pháp khác ......"

Hứa Hạo Nhiên nóng nảy "Vậy đại sư a ! Chẳng lẽ cũng chỉ có thể như thế?!"

Tuệ Viễn quay đầu lại nhìn Hứa Hạo Nhiên mang vẻ sốt ruột lo lắng, trong lòng vui mừng, hai huynh đệ Hứa gia đều thật sự là người nhân thiện...... Vỗ vỗ bả vai Hứa Hạo Nhiên, ôn nhu trấn an nói "Đừng lo lắng, biện pháp luôn có, hiện tại, vẫn là trước dưỡng hảo thân thể rồi nói sau......"

************

Mà lúc này, trong huyện nha Thanh Dương Huyền......

Phương Tung có chút ngạc nhiên "Vương gia, ngài nói ngài phải về kinh đô?"

Cảnh Vũ vương gia vẻ tràn tiếu ý "Đúng vậy. Kinh đô đã mang tin tức đến , chỉ sợ qua mấy ngày nữa ta sẽ ra biên cảnh nhậm chức ."
Biên cảnh nhậm chức??

Tâm Phương Tung trầm xuống, từ khi Sở Khả quận chúa sinh ra sau , Cảnh Vũ vương gia đã muốn bỏ lại chuyện triều chính không quan tâm, nay lại muốn tới biên cảnh nhậm chức?!

Đây là có chuyện gì?!

Còn có, vì sao đến bây giờ hắn cũng không thu được tin tức ở kinh thành ?

Tin tức của Phương gia khi nào thì lạc hậu như vậy?!

Cảnh Vũ vỗ vỗ bả vai Phương Tung, thấp giọng , cười thần bí "Phương Tung, trong lòng ngươi khẳng định rất kỳ quái đúng không? Ha hả......"

Phương Tung cũng ra vẻ mờ mịt chắp tay "Vương gia cơ trí anh minh, vì triều đình xuất lực bất quá là việc sớm muộn, Phương Tung đã sớm chờ ngày này !"

Cảnh Vũ vừa nghe, trong lòng thật vui mừng, ha ha cười, lại thần bí mỉm cười "Yên tâm! Yên tâm! Ngươi cũng sẽ quay về kinh đô !"

Phương Tung cũng máy động trong lòng, lời này...... Có chút không quá thích hợp a!

Hắn đến Thanh Dương Huyền này là tự ý của bản thân !

Hứa Vị Trọng Sinh KýNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ