Khi tay Mặc Tam đặt lên cổ Hứa Vị , mà Hứa Vị trừng lớn mắt , vẻ mặt khó có thể tin, trong ánh mắt kiền tịnh xẹt qua đau xót cùng kinh nghi, ở phía sau, đột nhiên, một tiếng thét dài chói tai chui vào lổ tai Hứa Vị cùng Mặc Tam , ngay tại phía sau, sắc mặt Mặc Tam đại biến, ánh mắt băng lãnh đột nhiên thanh minh, trong khoảng khắc , cánh tay đang siết lên cổ Hứa Vị được thay đổi , Mặc Tam đổi thành kéo nhanh , đem Hứa Vị ôm chặt , điểm mũi chân một cái , liền giống như mũi tên nhọn, chạy ra khỏi cung điện, ở khoảnh khắc lao ra khỏi cung điện, Hứa Vị bị Mặc Tam ôm chặt thấy trước mắt nhoáng lên một cái, tựa hồ thấy trong cung điện ngầm xanh vàng rực rỡ kia , dường như đang chui ra vô số người ......
Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Hứa Vị hoảng hốt nhìn tinh la kỳ bàn trước mắt đã lại thành một đống tảng đá, nhớ tới tình cảnh vừa mới , trong lòng không khỏi có chút sợ hãi, vừa mới, hắn giống như...... Có chút kỳ quái, tựa hồ cũng không giống chính mình...... Hắn đối Tiểu Mặc cáu kỉnh, sau đó, ánh mắt Tiểu Mặc liền thay đổi!
"Vị Vị......" thanh âm có chút áp lực nặng nề vang lên.
Hứa Vị ngẩng đầu, chỉ thấy Tiểu Mặc đang gắt gao ôm mình , vẻ mặt ngưng trọng, trong mắt tựa hồ đang đè nén thống khổ .
Hứa Vị mạnh mẽ bừng tỉnh lại, nghĩ tới tình hình mới nãy , Tiểu Mặc sẽ không tự trách chứ ? Tình hình vừa nãy rõ ràng là do hắn cùng Tiểu Mặc bị cung điện kỳ quái kia ảnh hưởng ! Tiểu Mặc cuối cùng không phải cũng thanh tỉnh lại sao?
Ngạch, đúng rồi, hình như là nghe được thanh âm gì đó , cho nên hắn cùng Tiểu Mặc mới thanh tỉnh lại ......
Tóm lại, hiện tại tuyệt đối không thể để cho Tiểu Mặc tái đi vào cái cung điện kỳ quái kia ! Rất nguy hiểm !
Hơn nữa cái địa phương kia cũng thực dọa người !
"Tiểu Mặc, ngươi không thể tái đi vào!" Hứa Vị nghiêm túc nói.
Mặc Tam tựa hồ sửng sốt, lập tức có chút hoang mang cùng thật cẩn thận nói "Vị Vị, ngươi......"
"Ta không trách ngươi! Ngươi là bị ảnh hưởng , ta vừa mới cũng bị ảnh hưởng a! Tiểu Mặc, mặc kệ nói như thế nào, địa phương kia rất kỳ quái ! Trước khi chưa làm rõ ràng rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, ta không cho ngươi tái đi vào!" Hứa Vị một phen kéo áo Mặc Tam , vẻ mặt nghiêm khắc nói.
Mặc Tam kinh ngạc nhìn Hứa Vị, sau một lúc lâu, mới chậm rãi loan loan khóe miệng, thanh âm rất nhu hòa "Hảo!"
Hắn nghĩ rằng sẽ bị Vị Vị chán ghét...... Lúc ở cung điện, tổn thương cùng kinh nghi trong mắt Vị Vị, hắn thấy rõ ràng, nhưng hiện tại, Vị Vị cũng chỉ nhớ rõ quan tâm hắn ......
Nhịn không được đem người trước mắt gắt gao ôm vào trong ngực, gắt gao , hắn phải cảm thụ được toàn bộ khí tức ấm áp tràn đầy của người trong ngực này .
Vị Vị bị Mặc Tam ôm đến sinh đau, nhíu mày thấp giọng nói "Tiểu Mặc, ngươi không sao chứ?"
Mặc Tam khẽ lắc đầu, một hồi lâu, mới buông Vị Vị ra, dừng ở Hứa Vị, thấp giọng nói "Ta sẽ không tái đi vào một mình, Vị Vị, ngươi yên tâm."
Hứa Vị nhìn chằm chằm Mặc Tam , xem xét kĩ một phen, xác định Mặc Tam sẽ không hứa có lệ , ân, nói có lệ cũng không phải chuyện Tiểu Mặc sẽ làm , Tiểu Mặc là người không bao giờ hứa hay nói cho có lệ với bất cứ kẻ nào .
Vì thế, trong lòng Hứa Vị thoáng yên tâm.
Mà Hứa Vị thoáng buông tâm , ngẩng đầu vừa thấy, không khỏi hoảng sợ, màn đêm không biết từ khi nào đã lặng lẽ tiến đến, vụng trộm nhiễm toàn bộ không trung.
"Tiểu Mặc! Chúng ta có đi vào lâu như vậy sao?!" Hứa Vị nghẹn họng nhìn trân trối.
Lúc đi vào còn chưa tới buổi trưa , sao vừa ra liền......
Mặc Tam chỉ đem Hứa Vị kéo vào trong ngực một lần nữa, thấp giọng nói "Vị Vị, chúng ta trở về."
Dứt lời, Mặc Tam liền ôm Hứa Vị hướng phương hướng Ngọc Hoa tự bay nhanh mà đi.
*******
"Việc này, ngươi cũng đừng nói cùng hai nhi tử của ngươi." Trang Cảnh nói.
Hứa Chính Nhất chậm rãi lắc đầu "Vị Vị cùng Hạo Tử có quyền được biết."
Trang Cảnh nhìn Hứa Chính Nhất , muốn nói lại thôi, sau một lúc lâu, mới nhẹ nhàng thở dài "Ta tuy rằng cùng Tống Chân tiếp xúc không nhiều lắm, nhưng ta tin tưởng, nàng đối với ngươi hẳn là thật tâm ."
Hứa Chính Nhất im lặng không nói.
Trang Cảnh thấy Hứa Chính Nhất im lặng không nói, nghĩ nghĩ, thấp giọng nói "Chính Nhất, rất nhiều chuyện, đều là chuyện chúng ta không thể nắm giữ , có vài chuyện là bất đắc dĩ."
Hứa Chính Nhất vừa nghe xong , chọn mi, tựa tiếu phi tiếu "Lão sư, ngài nói ai?"
Thanh âm Trang Cảnh mềm nhẹ tựa hồ cất giấu rất nhiều bất đắc dĩ cùng chua xót "Rất nhiều người, Chính Nhất, thế giới này có rất nhiều người như thế."
Hứa Chính Nhất cũng nhìn chằm chằm Trang Cảnhđang có chút đăm chiêu , không thèm nói (nhắc) lại.
Không khí có chút nặng nề.
***********
Mà lúc này , trong kinh thành......
Tây môn thành chỉ có một tòa phủ đệ.
Cửa chính phủ đệ là cánh cửa đá cao lớn , trên cửa chính còn để một cái bảng hiệu màu đỏ , phía trên bảng hiệu viết hai chữ to: Trương phủ.
Lúc này, bóng đêm bao trùm lấy mấy ***g đèn đỏ thẫm giắt ở trái phải trụ đá của Trương phủ,trong phủ đệ u tĩnh an bình, chỗ rẽ của hành lang cũng ló ra mấy cái ***g đèn nho nhỏ , người hầu lui tới lui đi đều mang vẻ mặt nghiêm nghị, tuy rằng đi vội vàng nhưng nện bước nhẹ nhàng.
Trương phủ chính viện, chỗ ở của tể tướng đương triều của Đại Sở – Trương Minh Thụy.
Tuy là con vợ kế, nhưng hiện giờ cũng là gia chủ Trương gia, ở tại chính viện đại biểu thân phận gia chủ.
Trong lương đình ( chòi nghỉ mát ) có một bộ bàn ghế bằng đá , lúc này, , có hai người đang đối ẩm.
Một người mặc cẩm bào màu lam, khuôn mặt tuấn tú lịch sự tao nhã, tuy đã ngoài ba mươi , nhưng khuôn mặt lại vẫn giống như chàng thanh niên mới đầu hai mươi mấy , một người mặc cẩm bào màu xám, tuy rằng khuôn mặt cũng có chút đoan chính, nhưng thiếu phong nhã hơn thanh niên mặc cẩm bào màu lam, mà hơn một tầng uy nghiêm cùng quý khí, rõ ràng chính là Cảnh Phong vương gia kia !
"Minh Thụy chúc mừng vương gia rốt cục hoàn thành tâm nguyện nhiều năm ." Thanh niên mang cẩm bào màu lam , cũng chính là Trương Minh Thụy bưng lên chén rượu, tươi cười khả cúc nói.
Ngồi đối diện là Cảnh Phong, ảm đạm cười, cũng bưng lên chén rượu, mặt mày cũng có chút buồn phiền "Nếu không phải nhờ kế sách của Minh Thụy, chỉ sợ hôm nay bổn vương cũng không thể như nguyện. Rượu nhạt một ly, xem như một phần lòng biết ơn của bổn vương."
Dứt lời, Cảnh Phong liền bưng lên chén rượu uống một hơi cạn sạch, hắn uống thật sự nhanh, lại có loại phong thái mượn rượu tiêu sầu.
Trương Minh Thụy mỉm cười, buông chén rượu, từ từ nói "Vương gia đang có tâm sự?"
Cảnh Phong trầm mặc không nói, Trương Minh Thụy cũng không hỏi, chỉ chậm rãi thiển ẩm.
![](https://img.wattpad.com/cover/157196783-288-k90670.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Hứa Vị Trọng Sinh Ký
RomanceTác giả: Thiên Khỏa Thụ Thể loại: Trọng sinh, huyền huyễn, 1X1. Couple: Sở Mặc x Hứa Vị. Văn án: Một tam hoàng tử sinh ra mang dấu hiệu long văn hắc sắc trên người. Bị muôn người ghét bỏ, bị cho là điềm xấu. Họ gọi hắn là Mặc quỷ hoàng tử . Hắn, khô...