Chap 111:Bị Giết ?!

632 28 0
                                    

Phương Hạo Nhiên chậm rãi khôi phục ý thức, thời điểm mở to mắt, có chút mê mang, đợi lấy lại bình tĩnh, khi đứng dậy liền quét một vòng bốn phía, khóe miệng Phương Hạo Nhiên co rút, hắn thế nhưng đang bán phiêu phù ở trong một viên cầu trong suốt , dưới chân chính là một hồ nước!

Vỗ vỗ bụi đất trên người, tầm mắt Phương Hạo Nhiên nhìn hồ nước, thật sự là trong vắt sạch sẽ nha, ánh trăng in ở đáy hồ rất dễ thấy được. Phương Hạo Nhiên lại nhìn bốn phía, bốn phía hồ nước này đều là cây cối rậm rạp , đám cây cối rậm rạp xanh biếc này đem hồ nước vây quanh, thật nghiêm thật kín ,dưới ánh trăng chiếu rọi xuống, không hiểu sao lại có vài phần ớn lạnh.

Phương Hạo Nhiên vuốt cằm cân nhắc , những người đó thế nhưng không có một đao giết mình, mà là đem mình ném vào đây,kẻ sau lưng rốt cuộc muốn làm gì? Còn có A Phúc, hắn không có việc gì chứ ? Không bị những người đó giết chứ ? Đúng rồi!! Tiểu Duệ hỗn đản kia đâu!? Đã chạy đi đâu?! Sẽ không phải cũng đã xảy ra chuyện rồi chứ ! Mà những người đó đem mình nhốt vào trong cái viên cầu giống như là một quả bằng thạch ở thế giới trước kia của mình , lại muốn làm gì? Phương Hạo Nhiên trạc trạc viên cầu giống như làm bằng thạch này, nghĩ thầm , nếu trạc trạc mà vỡ ra được thì thật hảo ngoạn mà ......

"Ngươi tỉnh?" thanh âm mềm nhẹ đột ngột ở bên tai Phương Hạo Nhiên vang lên, Phương Hạo Nhiên vội xoay người, chỉ thấy một hư ảnh trong suốt ở giữa không trung nổi lơ lửng, thấy không rõ bộ dáng, nhưng từ thanh âm mà suy ra, tuy rằng thanh âm này rất nhẹ nhu, chính là ngữ khí cũng rất lạnh đạm, Phương Hạo Nhiên lớn mật đoán "Ngươi là nữ quỷ?"

Hư ảnh tựa hồ nghẹn lại, rồi lập tức ha hả nở nụ cười "Thật không hỗ là người được lựa chọn , lá gan rất lớn nha."

Phương Hạo Nhiên cười hắc hắc, chắp hai tay sau lưng, lại tò mò hỏi "Ngươi còn chưa trả lời vấn đề của ta, ta nên xưng hô ngươi là tiểu thư, hay là công tử?"

Hư ảnh kia cũng là nhẹ nhàng bâng quơ chuyển đề tài "Ngươi không muốn biết ngươi vì sao lại ở chỗ này sao?"

Phương Hạo Nhiên gật đầu "Đương nhiên muốn, như vậy vị này không phải tiểu thư không phải công tử ...... Ngạch...... Phiền toái ngươi nói cho ta biết đi ."

Không phải tiểu thư không phải công tử? Hư ảnh cũng ha hả nở nụ cười, trong tiếng cười lộ ra bi thương đột ngột, thì thào tự nói "Ngươi nói đúng đấy, không phải tiểu thư không phải công tử......"

Phương Hạo Nhiên nghe tiếng cười kia, trong lòng có chút chột dạ, nói thầm , chính mình lại trạc nhầm chuyện thương tâm của người ta sao ? Cước bộ lặng lẽ di về phía sau , cảnh giác , thứ đối diện này cũng không biết là người hay quỷ nhưng cũng đừng nổi bão giận lên nhé.

Mà hư ảnh kia cười xong, đột nhiên sắc bén cất tiếng nói "Nếu không phải tự mình bắt ngươi lại đây, ta còn không biết, nguyên lai ngươi trừ bỏ bị ta phong ấn trí nhớ ra, thế nhưng còn bị một phong ấn trí nhớ khác, lưỡng đạo kí ức , một đạo đã dần dần được cởi bỏ, đó là phong ấn do ta tự tay hạ, kêu là 'Quên', có thể khiến một người chậm rãi quên đi tình cảm trong lòng, quên người mình tối để ý tối coi trọng...... Ha hả...... Không nghĩ tới, tình cảm của ngươi đối Trương Minh Thụy thế nhưng sâu nặng như thế, chấp niệm thâm như vậy, phong ấn phức tạp như vậy ngươi đều giải được...... Chính là, một đạo trí nhớ khác này, người phong ấn cho ngươi là ai? Phong ấn chẳng lẽ là trí nhớ nơi cấm địa?!"

Hứa Vị Trọng Sinh KýNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ