Chap 25: Đêm Trung Thu Nguyệt Viên - Nhất

1.1K 63 0
                                    

  Giật mình kinh ngạc qua đi , Mặc Tam chỉ ừ một tiếng, liền tiếp tục trầm mặc quay đầu nhìn chằm chằm thảo dược kia lay động trong gió.

Chỉ là trong lòng không cho là đúng , Tuệ Viễn sợ sẽ không truyền thụ cho mình cái gì đi ?

Mà, Mặc Tam vẫn nhớ rõ kiến thức kiếp trước nên cũng không để ý Tuệ Viễn có dạy mình hay không .

Huống chi, ở trong mắt Mặc Tam, sở học của Tuệ Viễn sao có thể so sánh với bát bích kinh thư kia ?

Lúc trước mình vội vàng học bát bích kinh thư , cũng chỉ học quá một phần năm, nên hiện giờ có thời gian , hắn đã chậm rãi nghiên cứu , có dạy hay không cũng không sao cả .

Bất quá...... Thấy Hứa Vị trong mắt tràn đầy lo lắng nói phải kiên nhẫn như vậy......

Khóe miệng Mặc Tam như có như không nhếch lên, hiện tại tâm tình hắn phi thường phi thường không tồi!

Cho nên...... vốn muốn nói , hắn không thèm để ý tới thái độ của Tuệ Viễn , đó không phải vấn đề của hắn , cũng không nhất thiết nhớ .

Còn không quên trầm mặc nhìn chằm chằm dược điền tới ngẩn người.

Sẽ chờ ......

Cặp tay nhỏ bé kia sờ lên đầu mình , mềm nhẹ lo lắng hỏi "Tiểu Mặc, ngươi...... Muốn ăn đồ ăn gì không?"

...... Quả nhiên.

Chỉ là...... Vì sao phải hỏi mình muốn ăn đồ gì không ?

Hắn cũng không phải kẻ ham ăn !

Mặc Tam kéo đôi tay nhỏ bé kia xuống , thuận thế nắm ở trong tay, quay đầu nhìn lại, liền thấy vẻ mặt Hứa Vị khó nén lo lắng cùng do dự.

"Vị Vị, ta không đói bụng." Hắn nói, dừng một chút, thấy Hứa Vị vẫn lo lắng, liền chuyển đề tài , hỏi "Buổi tối hôm nay ngươi về nhà sao ?"

Hứa Vị gật đầu "Ân, ta đã vài ngày không về , Tiểu Mặc, ngươi cũng theo ta trở về đi."

Mặc Tam lại khẽ lắc đầu "Không được. Vị Vị , ngày mai ta đi đón ngươi."

Hứa Vị ngẩn ra, lập tức gật đầu cười tủm tỉm nói "Hảo."

Nhìn Hứa Vị tươi cười sáng lạn, Mặc Tam hơi hơi gợi lên khóe miệng, khinh đạm nở nụ cười.

**********

Khi trời vào chiều , Hứa Vị kinh ngạc đứng ở bên cửa núi , nhìn Hứa Hạo Nhiên "Ca, buổi tối ngươi không quay về sao ?"

"Ân! Ngươi cùng cha mẹ nói chút lời, nói buổi tối ta sẽ ngủ lại ." Hứa Hạo Nhiên cười cười nói.

"Là phải chiếu cố Tuệ Khả?"

"Ân!" Hứa Hạo Nhiên gật đầu, lại mỉm cười nói "Vị Vị, ngươi về sau có thêm đệ đệ nga."

Hứa Vị cười "Vậy cũng không tồi a."

Liền phất tay, xoay người hạ sơn.

Đi ở trên sơn đạo, Hứa Vị đặt bước chân dừng lại , quay đầu lại nhìn Ngọc Hoa tự, trong lòng có chút lo lắng có chút nghi hoặc.

Một đời này ,có rất nhiều điều không còn giống nữa .

Tiểu Mặc đến đây, Tuệ Khả xuất hiện .

Ừm , còn có Phương Tung bá bá......

Hứa Vị nhớ rõ , lúc này , ca ca đã đi theo sư phó của hắn rời đi Thanh Dương Huyền để du lịch thiên hạ.

Nhưng lúc này, hắn lại lưu lại Ngọc Hoa tự để chiếu cố Tuệ Khả.

Nhưng, như vậy cũng tốt.

Ca ca chỉ có theo sư phó đi du lịch thiên hạ mới có thể thượng chiến trường, mới có thể chết trận sa trường ở ba năm sau.

Chỉ là......

Điều không còn giống kiếp trước nhiều lắm , tương lai như thế nào...... Hắn không thể nắm ở trong tay mình .

Bất quá, như vậy cũng tốt.

Nếu như đã sống lại , nếu không còn như trước kia , cũng không tránh khỏi thay đổi.

Chỉ cần không cho cha làm quan, không cho những người đó đến bức bách cha rời đi nương , vậy nương sẽ không tự sát, cha cũng sẽ không buồn bực mà chết......

Như vậy, người một nhà bọn họ có thể khoái khoái lạc lạc ở cùng một chỗ!

Hứa Vị tưởng tượng đến đây, mắt không khỏi loan loan hướng phía trước đi đến, mới vừa đi hai bước, đằng trước liền nhảy ra một thân ảnh màu trắng !

Hứa Vị sửng sốt, lập tức cười nói "Tiểu Bạch!"

Con lang trắng có đôi mắt màu bích phe phẩy đuôi to , nịnh nọt cọ cọ chân Hứa Vị.

Hứa Vị cười, ngồi xổm xuống, sờ sờ Tiểu Bạch "Tiểu Bạch, ngươi là đến tiễn ta về nhà sao? Được rồi! Ngươi đưa ta trở về, ta lấy điểm tâm nương làm cho ngươi ."

Tiểu Bạch vừa nghe, ánh mắt nhất thời ngời ngời sáng!

Vì thế, dưới hoàng hôn ráng màu, một hài đồng cưỡi một đầu bạch lang, chạy nhanh xẹt qua......

Đứng ở bên vách núi, nhìn thân ảnh màu trắng hướng dưới chân núi lao nhanh đi, cho đến khi nhìn không thấy , Mặc Tam mới xoay người, chậm rãi hướng Ngọc Hoa tự đi về .

*********

Hứa Vị Trọng Sinh KýNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ