Chap 121: Bắt Đầu Cuối Cùng - Nhị

684 35 0
                                    

  Kinh thành, Phương gia phủ đệ.

Xuyên qua hành lang uốn thật dài, Phương Tung đứng ở giữa đình, nhìn cách đó không xa, nữ tử khuôn mặt xinh đẹp đoan trang dịu dàng đang xuyên qua cổng vòm , hướng về phía hắn chậm rãi đi tới , đó là thê hắn, Thiết gia đích nữ, thân muội Thiết Mộc.

Năm đó vốn chỉ vì bình ổn tức giận mười hai gia tộc, vì để Hạo Nhiên bình an rời đi mà không thể không cùng Thiết gia liên minh — cưới nàng, hiện giờ, mười mấy năm , nhìn nữ tử đối diện trước mắt hắn mỉm cười, tươi cười thanh đạm , Phương Tung trong lòng rất phức tạp, đặc biệt khi hắn trở lại kinh thành lại nhìn thấy nàng một thân áo tang trắng đã uống thuốc độc , suýt nữa cũng không cứu nàng trở về được ......

Có áy náy, cũng có lo lắng, còn có may mắn.

Ngay từ đầu, hắn đối nàng có chút lãnh đạm, tuy rằng chưa từng khắt khe, cũng tôn kính, nhưng luôn lộ ra cẩn thận phòng bị, dù sao đối phương là muội muội của kẻ phản bội Hạo Nhiên , hắn không thể đối nàng có tín nhiệm tròn vẹn , cho dù là nhiều năm như vậy, Phương gia sự vụ, hắn cũng cẩn thận phòng bị nàng. Mà nàng, có lẽ là ngay từ đầu cũng đã biết, hôn nhân này chỉ là một hồi liên minh gia tộc, nàng bất quá là một vật phẩm đại biểu giao dịch, nàng cũng thật dè dặt, chỉ quan tâm tới chuyện trong trạch viện ( nhà có sân , viện riêng ) , cũng không mở miệng hỏi hắn cái gì, đợi có hài tử, nàng đến ngay cả chuyện trong trạch viện Phương gia cũng đều bỏ xuống, toàn tâm toàn ý nuôi nấng hài tử lớn lên, người Thiết gia tới, nàng cũng không gặp. Chỉ chuyên tâm chuyên ý chiếu cố hắn cùng hài tử .

Chậm rãi , giữa hắn cùng nàng liền có ăn ý tới kì lạ .

Ở trong trạch viện , hắn cùng nàng là phu thê tối bình thường trong thiên hạ, nàng đối hắn dịu dàng săn sóc, hắn đối nàng ôn nhu yêu thương, mà khi đi ra khỏi trạch viện , hắn là Phương Tung, mà nàng chỉ là Thiết gia đích nữ đã vào cửa Phương gia, người phù hợp với chức vị mẫu gia chủ của Phương gia tương lai.

"Phu quân có việc sao ?" Nữ tử đi tới trước mặt Phương Tung, tươi cười điềm tĩnh lộ ra nhu hòa.

"Ân. Uyển nhi đi cùng ta ." Phương Tung thấp giọng nói, vươn tay dắt lấy tay nữ tử, động tác này rất tùy ý, nhưng ở trong mắt nữ tử, cũng tựa như là trời nứt ra một kẽ , trên mặt nàng che dấu không được kinh ngạc, bởi vì mười mấy năm qua, phu quân của nàng cũng không ở bên ngoài có cử chỉ thân mật gì với nàng .

Phương Tung chỉ mỉm cười, nắm tay nữ tử , đi nhanh về phía cửa hậu .

Nữ tử hoang mang đi theo Phương Tung, đợi đến khi đi vào cửa hậu, lên xe ngựa, nữ tử vẫn không rõ, lần này muốn đi đâu ? Nhưng nữ tử cũng chỉ mềm mại dựa vào Phương Tung, cũng không nói lời nào .

Sau đó, xe ngựa rẽ qua mấy vòng, xuyên qua Đông môn, rất nhanh đi vào một trang viên ở vùng ngoại ô kinh thành.

Phương Tung xuống xe ngựa, đỡ nữ tử đi xuống dưới , nữ tử nhìn trang viên trước mắt, trang viên rất bí mật, cũng rất bình thường, nếu không phải Phương Tung mang đến, nàng sẽ nghĩ đây chỉ là một trang viên bình thường, nhưng Phương Tung, phu quân của nàng mang đến , vậy nơi này rất không bình thường.

"Uyển nhi, chúng ta đi." Phương Tung nắm tay nữ tử , bước vào trang viên.

Nữ tử vẫn có chút mờ mịt như cũ, đợi tới khi vào trang viên, nhìn thấy trong vườn trang viên, Phương Kính Nhiên, nhị đệ của phu quân nàng đang hắc nghiêm mặt, trừng mắt một nam tử đang há lớn miệng ăn cơm , dáng ăn của người đó cũng rất không văn nhã. Nữ tử đầu tiên là ngẩn ra, đợi nhìn kỹ khuôn mặt nam tử kia , không khỏi che miệng ngạc nhiên, Phương Hạo Nhiên?!

Phương Kính Nhiên nghe thấy động tĩnh, ngẩng đầu, thấy là Phương Tung đang cười ha hả nhìn lại đây, trong tay còn nắm lấy tay đại tẩu của hắn , không khỏi sửng sốt, lập tức mau mau đứng dậy, cung kính chắp tay "Đệ đệ bái kiến đại ca, đại tẩu."

Phương Hạo Nhiên cũng ngẩng đầu, vừa thấy, không khỏi giật mình sửng sốt một chút, lập tức vội buông bát , lấy tay lung tung xoa xoa miệng, cười hì hì chắp tay nói "Hạo Nhiên kiến quá đại ca, đại tẩu ! Đại tẩu, ta là Hạo Nhiên, lần đầu gặp mặt , nhĩ hảo ."

Phương Kính Nhiên vừa nghe cách nói cà lơ phất phơ của Phương Hạo Nhiên như vậy, hắc nghiêm mặt, nâng tay liền gõ mạnh Phương Hạo Nhiên một cái "Ngươi nghiêm túc chút cho ta đi !"

Phương Hạo Nhiên bưng đầu, cười hắc hắc, đôi mắt hướng về phía nữ tử , chớp chớp.

Phương Tung cũng xua tay cười nói "Tốt lắm, Kính Nhiên, ngươi nha, cũng đừng đối xử với Hạo Nhiên khắc nghiệt như vậy, hôm nay , ba người huynh đệ chúng ta rốt cục cũng tương tụ ở kinh thành . Cứ để tùy ý đi !" Phương Tung dứt lời, quay đầu đối nữ tử cười nói "Uyển nhi, nàng đi làm chút đồ nhắm rượu cho chúng ta đi "

Nữ tử sửng sốt nhìn Phương Tung, đôi mắt cũng đỏ lên, thân thể ức chế không được run rẩy, phu quân mang nàng tiến đến đây , mang nàng tới gặp Phương Hạo Nhiên, có phải hay không...... Có phải hay không...... Có nghĩa rằng phu quân cuối cùng cũng nhận nàng ? Nàng rốt cục thành người Phương gia ?

Phương Tung nhìn đôi mắt nữ tử hồng lên, quanh viền mắt nàng đã có ướt át , Phương Tung nhịn không được nâng tay , đem nữ tử kéo vào trong ngực, há miệng thở dốc, một hồi lâu mới nhẹ nhàng nói một câu "Đứa ngốc...... Khóc cái gì......"

Phương Hạo Nhiên nhìn nữ tử hồng hồng con mắt khẽ đẩy Phương Tung ra , đối bọn họ dịu dàng cúi đầu, xoay người đi vào phòng bếp phía sau, chăm chú nhìn thật lâu, hắn mới quay đầu nhìn về phía Phương Tung, nghiêm túc hỏi "Đại ca, con người tẩu tử không tồi."

Phương Kính Nhiên hừ lạnh một tiếng "Đó là đương nhiên. Thê tử đại ca có thể kém sao?"

Phương Hạo Nhiên sờ sờ cái mũi, ngượng ngùng cười.

Hắn biết, năm đó...... Phương gia cùng Thiết gia thông gia, là Thiết Mộc chủ động đề nghị , kỳ thật...... Đây là muội muội Thiết Mộc, lúc trước khi mấy người cùng nhau hồ nháo, cũng thường thường nghe Thiết Mộc nhắc tới, lúc trước khi nghe Thiết Mộc nói, chỉ cảm thấy, thực hiếm thấy khi Thiết Mộc là gia chủ tương lai cũng sẽ đau tích muội muội như vậy, cả ngày lải nhải nhất định phải tìm một nơi thật tốt để gả muội muội đi , không cần đại gia tộc , nhưng nhất định phải đối tốt với muội muội nhà hắn ! Chỉ là...... Không nghĩ tới, cuối cùng, Thiết Mộc vẫn phải vì lợi ích gia tộc mà đẩy nàng đi ......

Hứa Vị Trọng Sinh KýNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ