Đường anh có lẽ hiểu được bản thân quá đường đột, sao có thể vừa thấy mặt đã nhiệt tình như thế,sẽdọa sợ tiểu cô nương người ta,vội nói: "Mẫu thân ta cũng thường nói ta quá ồn ào, líu ra líu ríu giống như chim sẻ. Giang tiểu thư đừng để ở trong lòng, cái kia... Ta nên đi trước." âm thanh có chút cẩn thận từng li từng tí, sợ khiến đối phương không vui.
Giang Diệu biết Đường anh hiểu lầm.
Đời trước nàng ấy cùng mình hai người ở chung hòa hợp,lúc nàng cùng Tạ Nhân giao hảo, Đường anhliền vô tình hay cố ý nói với nàng,cảm thấy nhân phẩm Tạ Nhân không được đứng đắn,bảo nàng nên đề phòng một chút. Đừng thấy Đường anh nhìn đơn thuần ngây thơ, kỳ thực là một cô nương cực kì thông tuệ, biết nghe lời đoán ý, rõ ràng rành mạch chuyện thị phi. Tuy nói đời này Đường anh không được làm tẩu tẩu của nàng, nhưng kết bạn cũng không thành vấn đề, nghĩ vậy liền hướng về Đường anh cười nói: "Đường tỷ tỷ không cần gò bó, do ta vừa mới thất thần."
Nghe được tiểu cô nương xưng hô, Đường anh lập tức lộ ra nụ cười, gật đầu ừ một tiếng.
Nàng nói: " Giang muội muội, chúng ta quay lại đi." Mím mím môi lẩm bẩm một câu, "... Ta sợ mẫu thân của ta chờ lâu quá sẽ lại mắng ta."
Đáng thương nhất là lòng cha mẹ trong thiên hạ, Tôn thị ràng buộc Đường anh như vậy, vì muốn nàng ở trong tầm mắt có thể sớm thích ứng. Nhóm khuê nữ Vọng Thành này, đừng thấy ngày thường trang phục ngăn nắp xinh đẹp, cử chỉ khéo léo, thật ra trong lòng có chút xem thường cô nương từ chỗ khác đến. Dân Châu tuy không tính là nơi phồn hoa, nhưng cũng là nơi giàu có an khang, mà ở đó Đường phủ cũng là gia đình giàu có, Đường lão gia cùng Đường phu nhân đều là người tốt, hoàn cảnh cùng cha mẹ như vậy, mới có thể nuôi dưỡng ra cô nương thuần phác thiện lương như Đường anh.
Ở trong lòng Giang Diệu, tính tình Đường anh còn tốt
hơn phân nửa số cô nương mà nàng đã từng gặp qua.
Giang Diệu cùng Đường anh cùng nhau quay lại, có một ít chuyện trong lòng đã nghĩ rõ ràng, nên thái độ đối với Đường anh cũng nhiệt tình mấy phần. Tính tình Đường anh khiến người yêu thích, đời trước hai nàng ở chung lâu như vậy, tự nhiên rất nhanh sẽ nói chuyện hòa hợp.
Hai tiểu cô nương đi trên hành lang vừa nói vừa cười. Đường anh nói: "Giang muội muội, muội là người bạn đầu tiên của ta ở đây, ngày sau ta có thể thường xuyên đến tìm muội chơi đùa không?" Tiểu cônương vẫn còn nhỏ tuổi, đối với hoàn cảnh mới tất nhiên sẽ hiếu kỳ, làm sao Tôn thị lại không quản giáo khuê nữ nghiêm khắc, đương nhiên sẽ không dễ dàng cho nàng xuất môn, nếu không Đường anhlàm sao sẽ luống cuống quá đỗi như vậy.
Giang Diệu nói: " Mẫu thân Đường tỷ tỷ không phải không thích tỷ xuất môn sao? Nếu Đường tỷ tỷ cảm thấy được, ta có thể đến Đường phủ tìm tỷ. Sau này chúng ta cũng có thể cùng nhau đi dạo, đến Tương Nguyên Tự bái Bồ Tát."
Tuy nói đời này Tam ca nàng đã định nhân duyên, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, sang năm liền có thể đem Lương Thanh Huyên đón vào cửa. Nhưng nàng vẫn có chút không yên lòng, trong tiềm thức không muốn Đường anh cùng Tam ca gặp mặt, để tránh sinh ra phiền phức không cần thiết. Đời này Tam ca nàng chung tình với Lương Thanh Huyên, vì thế không thể trêu chọc tới Đường anh. Đường anhlà cô nương tốt, nếu đời này gả cho một phu quân biết thương người như Tam ca nàng, cuộc sống sau này cũng sẽ dễ dàng một chút.
BẠN ĐANG ĐỌC
CƯNG CHIỀU THÊ TỬ BẢO BỐI - Phần 1
RomanceTác giả:Mạt Trà Khúc Kỳ Thể loại:Ngôn Tình, Trọng Sinh, Cổ Đại, Sủng Nguồn:DĐ Lê Qúy Đôn Trạng thái:Full Giang Diệu chính là vị công chúa nhỏ của phủ Trấn quốc công dương thịnh âm suy. Trong tam phòng chỉ có một mình Giang Diệu là nữ, trên nàng có...