Jisoo làm thư kí, công việc lúc nào cũng chất đống trên đầu, mệt mỏi là chuyện không thể nào tránh được. Anh luôn bắt mình phải hoàn thiện công việc cũng như bản thân mình trên mức tốt nhất có thể.
Bản thân theo một khuôn mẫu mà đi theo. Đặt công việc lên hàng đầu, đôi khi cơ thể ốm yếu cũng không hay biết.
Anh thở phào, dừng xe lại bên lề đường, lấy trong cặp táp ra một lọ thuốc bổ mà uống vào. Hai mắt phờ phạc mở không muốn lên. Đã hai đêm Jisoo không chợp mắt rồi, chỉ vì ở công ty gặp một số chuyện cũng như phải giúp Soonyoung giải quyết mấy tin lá cải đang nổi ầm ầm trên SNS.
Đang lim dim muốn dựa vào ghế ngủ thì điện thoại lại vang lên đúng lúc, lười biếng đeo tai nghe vào mà nhấc máy.
Ban đầu không để ý ai gọi nhưng khi nghe cái tiếng "Xin chào" đó liền biết được đây chính là tên bác sĩ tào lao - Lee Seokmin kia!"Có chuyện gì?" Jisoo đang mệt, nghe giọng tên này còn mệt hơn. Không muốn đôi co dài dòng một tí nào.
Seokmin bên đầu dây nghe giọng của anh cũng đoán ra là đang mệt mỏi rồi. Ban đầu tính rủ anh đi ăn nhưng sau cùng lại đổi sang một câu nói dối.
"Soonyoung gọi tôi tới, anh mau qua đón tôi đi."Cậu vừa dứt lời, Jisoo chỉ ừ một tiếng rồi tắt máy. Bước xuống xe đi tới máy bán nước tự động, chọn ra hai lon cà phê rồi quay về xe.
Chỉ có uống cà phê mới phấn chấn tinh thần lên thôi.Jisoo quanh đầu xe lại, chạy đến phòng khám của Seokmin. Phòng khám này ban ngày cũng đông khách lắm, người người đi đi lại lại trước cổng, nhân viên cũng vài ba người đang ngồi khám bệnh.
Anh nhanh chân chạy lên lầu hai, phòng khám của Seokmin nằm ở ngay đầu cầu thang, vừa lên đã thấy cửa phòng mở. Bên trong cậu đang ngồi ở bàn làm việc, tay lật lật xem xem mấy tờ giấy.
Jisoo gõ lên cửa hai tiếng rồi mới bước vào, liền ngã phịch xuống ghế mà thở dài.
"Có lòng tốt thì pha cho tôi tách cà phê nóng đi."Anh chỉ quen uống cà phê tự pha thôi, còn cái thứ cà phê lon uống vào như uống nước lã.
Seokmin buông tài liệu xuống, thấy anh sắc mặt không tốt. Nhìn thôi cũng biết là đang thiếu ngủ rồi.
"Mệt thì anh nằm nghỉ một lát đi. Uống cà phê không tốt đâu.""Nghỉ gì được mà nghỉ. Phó chủ tịch gọi cậu đến đấy, còn không nhanh tay nhanh chân một tí đi."
Jisoo không thích những người nhiều lời, đặt bản thân lên hàng đầu mà không biết nghĩ cho người khác. Điển hình là Lee Seokmin đây, mẫu người mà anh cực kì không thích."Tôi nói dối đó, Soonyoung không có gọi tôi qua. Tại tôi thấy anh có vẻ mệt mỏi cho nên bảo anh qua đây để tôi khám sức khỏe. Đừng có tức giận tôi như vậy cơ chứ..." Seokmin cảm thấy hơi buồn, Jisoo chưa bao giờ chịu hiểu cho cậu cả, lúc nào cũng xua đuổi cậu ra bằng mọi cách.
Làm cách nào mới có thể chiếm đoạt được trái tim của anh ấy đây? Bạn bè đồng nghiệp ai ai cũng yêu nhau, kết hôn với nhau thậm chí là có con luôn rồi. Còn cậu thì chỉ làm bạn thân được với mấy cái bệnh tật, cơ thể người thôi...
![](https://img.wattpad.com/cover/147263641-288-k912851.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[H/SoonHoon] Ngọt ngào hai từ "Bảo Bối"
Fanfic[WARNING] CÓ H, THỤ CÓ KHẢ NĂNG MANG THAI, CÂN NHẮC TRƯỚC KHI ĐỌC. truyện ngọt đến nứt mẻ sâu răng :)) [Vui lòng không mang fic đi, just for SoonHoon] √ 4/5/2018 - 22/9/2018.