Kể từ chuyện hôm qua, sáng sớm anh đã rời đi không một câu nói nào, cũng chả thèm để lại mảnh giấy note. Thất vọng nhất là dưới bếp không có một món ăn nào cả.
Hình như anh giận cậu mất rồi.Ôm bụng đói một mình đi đến studio, sẵn tiện trên đường đi có ghé mua vài chai nước ngọt và bánh kẹo.
Đứng bên trong thang máy, cậu có thử gọi cho Soonyoung thử. Nhưng anh lại vô tâm không thèm nghe máy.
"Tên chết bầm, chẳng lẽ chỉ vì bấy nhiêu đó mà giận rồi sao?" Cậu nóng nảy tắt điện thoại, đi ra bên ngoài lại vô tình gặp thêm một tên chết bầm khác.
"Ây dô Jihoon, đi làm sao?" Jun thấy cậu liền vui vẻ cười híp mắt, còn làm ra vẻ rất hào hứng khi gặp cậu nữa.
Nhưng thật tiếc là Lee Jihoon này vô cùng ghét bộ mặt đó."Cậu nghĩ tôi tới đây để hái hoa bắt bướm sao?" Nhìn bộ dạng áo dính đầy mồ hôi, tóc tai dính bệt lại của Jun cũng đoán được cậu ta vừa đi ra từ phòng tập rồi.
"Khoan, có tin tức cho cậu này." Jun gác tay lên vai Jihoon, trông mối quan hệ của họ vô cùng khăng khít nhưng cậu lại phũ phàng mà vội né sang một bên.
Nhíu mày nói.
"Có gì thì nói lẹ, đừng có làm tốn thời gian của tôi.""Từ từ chứ, cậu thật lạnh lùng. Chẳng qua vì mấy cái dòng tin nhắn mà mình phải tốn sức tới vậy." Jun khoanh tay trước ngực nói, tỏ ra uất ức vì Jihoon không biết thương người gì cả.
Jihoon đen mặt không còn gì để nói với tên này nữa. Tâm trạng đã không vui mà còn phải tốn thời gian với tên này.
Thấy bộ mặt của Jihoon không tốt, sát khí lại hùng hục bu bám xung quanh khiến Jun rùng mình một cái.
Gãi gãi đầu rồi nói.
"Nói ngắn gọn thôi, mình còn phải đi gặp Myungho nữa. Là thế này, phó chủ tịch đang trên đường về Hàn đấy, chắc chiều nay là tới nơi rồi. Phó chủ tịch còn nhấn mạnh cái này nè, cậu nghe kĩ đây. Nếu muốn gặp phó chủ tịch để bàn về hợp đồng thì ngày mai cậu đến khách sạn Rose Gold ấy. Phòng số 362. Vậy nha, hết nhiệm vụ rồi, bye bye."Jihoon còn chưa kịp nói gì thì Jun đã lao vào thang máy. Đứng chớp mắt vài cái rồi bắt đầu suy nghĩ.
Phó chủ tịch muốn hẹn gặp cậu để bàn hợp đồng sao? Tại sao? Bộ không phải chỉ cần nhờ thư kí riêng là được rồi ư? Còn bắt cậu đi tới một nơi xa xôi như vậy, thật tốn kém.
.
Theo như Jun bảo, khách sạn Rose Gold cậu đã tìm hiểu trên mạng rồi. Đấy là khách sạn cao cấp, đa số là những người có điều kiện mới ở đây thôi.
Nhìn trong hình thấy cái khách sạn to lớn lộng lẫy bao nhiêu. Ra ngoài tận mắt thấy còn đẹp gấp bội trong hình.
Ngẩn người nhìn ngắm khách sạn to lớn sang trọng trông không khác gì mấy ngôi nhà theo kiến trúc cung điện ở Anh Quốc cả. Trước cổng còn trải thảm đỏ dài hết cả đường đi đến bên trong hành lang.
Khỏi phải nói bên trong như thế nào, cậu còn tưởng tượng rằng mình đích thị là đang ở trong cung điện dành cho hoàng gia, quý tộc nữa cơ.
BẠN ĐANG ĐỌC
[H/SoonHoon] Ngọt ngào hai từ "Bảo Bối"
Hayran Kurgu[WARNING] CÓ H, THỤ CÓ KHẢ NĂNG MANG THAI, CÂN NHẮC TRƯỚC KHI ĐỌC. truyện ngọt đến nứt mẻ sâu răng :)) [Vui lòng không mang fic đi, just for SoonHoon] √ 4/5/2018 - 22/9/2018.