Chương 70
Minh Trúc đi tới, vô cùng tự nhiên mà ngồi xuống đùi Dung Hàm Chi, Dung Hàm Chi cắn vành tai hắn, cũng không biết nói những gì, sắc mặt thanh niên lập tức trắng bệch, hốc mắt lại đỏ, hít hít mũi đứng lên bỏ đi.
Nhiếp Huyễn nhìn xem đến tò mò, hỏi Dung Hàm Chi: "Quảng Xuyên, tình nhân của ngươi làm sao vậy?"
Dung Hàm Chi cười nói: "Ta nói với hắn tuổi đã không còn nhỏ nữa rồi, cho dù có làm gì cũng tốt hơn lưu lạc những nơi phong trần như thế này, là một đại nam nhi, cả ngày cứ làm mấy chuyện này cũng không phải là tốt, ta sẽ lập tức chuộc thân cho hắn, kêu hắn đi kiếm việc làm."
Ngọc Thiều đã thay thế Minh Trúc ngồi vào lòng Dung Hàm Chi, nghe như vậy thì cười nói: "Dung tướng thật cứng lòng, Minh Trúc tâm tâm niệm niệm chỉ nhớ đến ngươi, ngươi lại ngại xuất thân phong trần của hắn sao?"
Dung Hàm Chi lắc lắc đầu cười nói một câu: "Hắn không giống với các ngươi." Sau đó cũng không nhắc tới Minh Trúc nữa, ngược lại nhìn hoàng đế nói đủ các loại ưu điểm của những nơi yên hoa như thế này: "Cao công tử nghe ta nói, nơi yên hoa thế này không phải chỉ có yên hoa, mà mỹ nhân muôn màu, hơn nữa ca vũ chính là nhất tuyệt, những nơi tầm thường không thể so được."
Dừng một chút lại nói: "Càng hay hơn chính là đồ nhắm rượu cũng không hề kém hơn Thiên Hương lâu. Năm đó khi bổn tướng vừa hồi kinh làm binh bộ thị lang, thích nhất chính là lúc Lưu thượng thư làm chủ mời bọn ta đến nơi này, không chỉ có mỹ nhân ca múa rung động lòng người, các đồng nghiệp đều không động đũa, một mình ta chiếm hết toàn bộ đồ nhắm rượu."
Nhiếp Huyễn cùng mấy vị tiểu nương tử kia đều bị lời nói này chọc cười.
Đã thấy tú bà sắc mặt không tốt đi vào nói: "Dung tướng, Trương trung thừa mang theo người đến, muốn gọi hoa khôi tiếp rượu, ngài xem ngài và vị công tử này có nên chọn hai vị giữ lại, còn lại, để ta mang đi hầu hạ Trương trung thừa?"
Dung Hàm Chi không trả lời, vẻ xa xăm liếc nhìn Nhiếp Huyễn.
Hoàng đế cười rộ thành tiếng: "Thật khó lường, đi uống rượu hoa lại gặp ngự sử trung thừa, Quảng Xuyên vẫn nên chịu thua đi, nếu không ngày mai lâm triều là phải đối mặt với tấu chương buộc tội."
Dừng một chút, lại như nhớ ra chuyện gì, mới nói: "Trương Tông Lượng hắn, không phải là tỷ phu của Chu... thừa tướng sao? Đi uống rượu hoa như vậy, thật không sợ vị thê đệ kia của hắn không vui sao."
Nói được một nửa mới nhớ tới hiện giờ mình đang là Cánh Lăng Cao công tử, không nên gọi thằng tên họ của thừa tướng đương triều trước mặt mọi người như vậy.
Tố Nguyệt đang ngồi trong lòng y nghe vậy thì cười khẽ một tiếng, dán lên bên tai y nói nhỏ: "Cao công tử mới vào kinh thành không lâu đúng không? Trương trung thừa đi uống rượu hoa cũng không ít đâu. Tiên phụ (tiên phụ là cha đã mất) nhà hắn là cố thừa tướng Trương Văn Túc công, lúc đó vô cùng thưởng thức Chu thừa tướng ngày nay cho nên mới nạp sính lễ cưới tỷ tỷ của thừa tướng cho hắn, vị nương tử họ Chu kia hình như lớn hơn Trương trung thừa ba tuổi. Hiện giờ đã hơi lớn tuổi một chút, tự nhiên không giữ được trượng phu nữa rồi."
BẠN ĐANG ĐỌC
QUÂN LÂM THIÊN HẠ - Tạ Thất Thiếu Gia (Edit - hoàn)
Storie d'amoreHoàng đế một đời anh chủ, cố tình lại có tật xấu thích ngủ với đại thần. tổng công, nhất công đa thụ, quân thần niên hạ cảnh báo 1: tất cả thụ đều đã có gia thất, có thê tử thiếp thất cảnh báo 2: mê-dụ-cường-bức đều có, thận nhập không phải h văn...