Chap 16

1.6K 139 19
                                    

(Tác tự dưng có hứng đăng)

Chậc, bây giờ tôi hiểu tại sao trưa nay Mary ở nhà tôi rồi. Có vẻ như đây là lí do thì phải.

Sau khi tôi và thầy William cười với nhau trong một thời gian dài. Cuối cùng tôi cũng chịu thua và nhận lấy yêu cầu này. Tôi cũng đã hỏi thầy ấy khá là nhiều chuyện như là...

"Chờ đã, bố của Mary đã đồng ý về viện này chưa. Còn chưa nói đến việc cho phép của Đức Vua nữa chứ! Làm sao em dám cho họ ở nhà em được"(Kise)

Ổng đáp bằng một nụ cười ma rãnh và một câu nói làm cho tôi mất hết hi vọng

"À điều đó thì em không phải lo. Hai người họ là bạn của ta nên họ sẽ không phiền gì đâu. Với lại ta đã hỏi ý kiến của họ rồi bố của Mary đã đồng ý *sau khi doạ bỏ nhà đi*(nói nhỏ)(William)

"Thầy vừa nói gì cơ?"(Kise)

"Không có gì đâu, còn Đức vua thì cũng vui lòng đồng ý *sau khi Celia đề nghị điều đó*(nói nhỏ)"(William)

"Em chắc chắn là em đã nghe thấy thầy nói cái gì đó?!"(Kise)

"Không là do em tưởng tượng thôi, à không chỉ Celia, mà cả hai vệ sĩ của em ấy sẽ đi cùng"(William)

"Thế có phải hơi ít không, mặc dù cô ấy là công chúa của Đế Đô"(Kise)

"À Đức Vua cũng đồng ý với điều đó *sau khi Celia đuổi hết những người hộ tống của em ấy đi*(nói nhỏ)"(William)

Tôi cạn lời rồi, tại sao bố của họ lại dễ dãi với họ quá vậy. Hơn nữa bố của Mary là người quen của thầy Will sao, chắc chắn người đó có lai lịch không nhỏ rồi.

"À Lizzi cũng sẽ ở nhà em nhé. Con bé có vẻ rất hứng thú em đó"(William)

*Cả Lizzi nữa sao!* tôi muốn hét lên nhưng tôi không thể làm điều đó trước mặt thầy được. Nhà tôi có đủ chỗ để cho họ ở nhưng thế này chắc tôi sẽ báo với chị Magret sẽ hoãn việc đưa những người giúp việc quay trở lại. Tôi sẽ gửi thư cho họ sau

Tôi quay lại lớp và trông mặt của Celia,Mary và Lizzi sáng hẳn ra. Nhìn họ thôi tôi cũng biết rằng họ đã có thể ở nhà tôi rồi.

Chắc tôi cũng sẽ phải báo với những người còn lại vậy. Sau khi học xong, nếu nói đến việc tôi phải cắm đầu cắm cổ vào học do tôi đã cúp học trong sáu tháng thì tôi không cần phải lo cho lắm chỉ đối với vài môn thôi.

Mọi người thấy đấy, những môn học ở đây không hề khác với thế giới trước. Nên những môn tính toán như Toán thì tôi không cần phải lo, do tôi có kiến thức của một người đại học trong đầu rồi.

Còn những môn tôi cần phải lo là Văn, Lịch Sử, Địa Lí và những môn như thế nữa. Những môn đó tôi mới cần phải chú trọng còn những môn còn lại thì tôi không phải lo cho lắm. Đây cũng là lí do tại sao bọn Anh Hùng cứ ngẩn ngơ như vậy, chúng tự coi mình là thiên tài ở thế giới này.

Saikyo no KenshiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ