Trong đêm tối có một người con gái với mái tóc ngắn màu khói xám, quần jean, áo sơ mi, tay đeo túi xách lết thết độc bước một mình trên con phố vắng tanh giữa trời Seoul.
Kang Seulgi - người con gái đang thầm than oán trách thân phận hẩm hiu của chính mình. Đêm này đã là đêm thứ 30 sau 1 tháng cô từ Busan lên Seoul tìm việc, vốn sinh trưởng trong gia đình nghèo khó Seulgi luôn khát khao thay đổi cuộc đời mình vì thế từ lâu cô đã nuôi hy vọng một ngày nào đó sẽ đến một thành phố lớn để thực hiện niềm khao khát ấy...
Rồi ngày đó cũng đến, mang theo thật nhiều hy vọng và niềm tin Seulgi quyết định rời xa gia đình một thân một mình đến nơi xa la để kiếm sống, nhưng khi đặt chân đến nơi sầm uất như Seoul cô chợt nhận ra thật khó để thực hiện mơ ước của bản thân vì hiện tại ngay cả một công việc cô cũng chả thể kiếm ra.
1 bước.. 2 bước.. 3 bước... cứ đếm từng bước như thế cho đến khi về phòng trọ. Seulgi nheo mắt, miệng mỉm cười khi thấy thân ảnh của một người con trai đang đứng trước cửa nhà đợi cô..
" Seulgi, em đã về " - Người còn trai dáng vóc cao ráo, miệng tươi cười niềm nở.
" Trễ thế này rồi sao anh còn ra đây? " - Seulgi bước đến nhẹ nhàng hỏi.
" Anh ra đợi em, tân mắt thấy em đã về anh mới an tâm"
" Giờ em về rồi đây, anh còn không mau lên phòng ngủ đi"
" Uhm.. mà Seulgi nè, hôm nay thé nào rồi? "
Seulgi lắc đầu thay cho câu trả lời, người con trai trước mặt thấy vậy liền hiểu ngay.
" Lại không tìm được việc à.. "
" Hì, không sao đâu.. ngày mai em sẽ tiếp tục tìm, em không bỏ cuộc đâu anh đừng lo "
Nhìn người kia ủ rũ lại ra sức nói nhũng lời tích cực an ủi, mà cũng lạ.. bản thân cô không đau buồn thì thôi cớ gì anh ta cũng to ra không vui ?!
" Uhm. Cố gắng lên! Anh tin em sẽ làm được mà "
" Cảm ơn anh, thôi trễ rồi anh đi ngủ đi "
" Vậy ... anh đi ngủ đây, chúc em ngủ ngon nhé! "
Người con trai với mãi tóc lãng tử, khuôn mặt sáng lạng rất tuấn tú bước đến gần nhẹ đặt lên má cô một nụ hôn, rồi vộ quay lưng bước đi. Park Jimin - con trai độc nhất của chủ nhà trọ nơi Seulgi đang thuê để trú ngự, anh hơn cô vài tuổi nhưng cả hai lại có khá nhiều điểm tương đồng nên sớm đã thân thiết và trở thành những người bạn tốt của nhau. Mặc dù Seulgi chỉ vừa đến đây sinh sống nhưng Jimin tỏ ra rất quí mến cô tựa như hai người đã quen nhau từ lâu vì thế quan hệ bọn họ rất mực thân thiết.
Sự thân thiết này với Seulgi mà nói chỉ như người anh trai với một người em gái, hằng đêm khi trở về cô đều thấy Jimin đứng đợi mùnh lòng có cảm giác ấm áp, vốn dĩ sống xa gia đình nên sự trống trải cô đơn luôn bủa vây lấy cô vì lẽ đó mà nhưng điều Jimin làm khiến cô cảm động và rất trân trọng tình bạn này. Còn với Jimin, anh có cái nhìn khác với Seulgi trong mối quan hệ của hai người.. từ những ngày đầu gặp gỡ, anh đã phải lòng người mới quen kia, không hiểu tại sao ở Seulgi từ nụ cười cho đến ánh mắt hay từng cử chỉ nhỏ cũng đều thu hút anh. Đối với anh mà nói Seulgi còn hơn cả một người bạn, những gì anh làm cho Seulgi cũng đặc biệt chứa nhiều tâm tình và chắc chắn khônh phải người nào cũng có thể làm được vì chẳng ai có thể quan tâm lo lắng, cho một người nếu như bản thân không quý mến và yêu thương họ.
BẠN ĐANG ĐỌC
[COVER] Ma Nữ Bae Joohyun ~Seulrene~
FanfictionHii! các bạn có thể gọi mình là Dang or Kang 🖤 chả là gần đây mình bị thích Irene quá nên mình quyết định cover 1 fic về Baechu. Fic này mình đọc của chị "HaMy18893" mình có xin phép nhưng chị chưa trả lời. Vì thích quá nên đành liều cover fic...