Mấy ngày sau đó tình cảm của cả hai dường như rất tốt, ngày ngày Joohyun luôn bên cạnh Seulgi không rời nữa bước. Bà Kang nhìn thấy hai đứa con gái của mình thân thiết như vậy cũng rất vui lòng, trước đây Seulgi trầm tính lại có chút ngốc nghếch nên không có được nhiều bạn, con bé lúc nào cũng một mình cô độc...từ sau khi gặp Joohyun bà cảm tưởng Joohyun là một đứa trẻ ngoan, nhờ con bé mà Seulgi nhà bà đã thay đổi, biết vui đùa, biết trêu chọc người khác, ăn nói lại cởi mở hơn trước rất nhiều. Bà thầm cảm ơn Joohyun vì đã không ngại khoảng cách, sự chênh lệch về mọi thứ mà chấp nhận kết bạn với một người bình thường không xứng tầm với con bé như vậy...
"Joohyun à, có phải con rất yêu quý Seulgi không?"
"Đúng ạ! Con rất yêu unnie ấy." – Joohyun vui vẻ nhanh chóng trả lời nhưng rồi nhận thấy sắc mặt bà Kang có vẻ gì đó không được tự nhiên cho lắm liền nghĩ lại lời mình vừa nói, phát giác chính mình lỡ lời nói điều không nên nói cho nên miệng cười lã giã tiếp lời
" Ý con là con rất thích mỗi khi đc trò chuyện cùng với unnie, có unnie ấy bên cạnh con cảm thấy rất vui."
"Uhm. Cảm ơn con đã đối tốt vs nó như vậy. Nhưng Joohyun à, con có thể cho mẹ biết thời gian gần đây Seulgi... nó có quen biết hay tìm hiểu ai không?"
"Là sao ạ?"
"Thì là...mẹ muốn biết nó có yêu ai chưa đó mà! Thật ra mẹ rất lo cho nó, từng tuổi này rồi mà chưa có bạn trai. Tính tình thì không dịu dàng, vẻ ngoài cứng rắn như vậy không biết có ai thèm ngó đến không đây!!!" – Bà Ham thở dài bày tỏ sự lo lắng đối với cô con gái của mình
Joohyun ngồi bên cạnh không khỏi nhột ý, chẳng lẽ bây giờ cô lại thừa nhận con chính là người yêu của unnie ấy cho nên mẹ đừng lo lắng unnie sẽ không có ai dòm ngó đến... Ở tình huống này làm sao có thể nói ra những lời như thế chứ mặc dù trong lòng cô rất muốn bộc bạch hết thảy sự thật với bà. Đành lòng giả như không biết, miệng tươi cười trấn an
"Mẹ đừng lo, Seulgi unnie là người tốt , người tốt thì chắc chắn sẽ gặp được người tốt thôi." – Vừa nói trong lòng vừa hứa chính mình sẽ luôn yêu thương và luôn chăm sóc tốt cho chị.
"Mẹ thật mong nó mau mau gặp đc đối tượng, hẹn hò, kết hôn rồi sinh con. Có như vậy mẹ mới an lòng."
Đưa ánh mắt ưu tư nhìn về phía bà Kang, Joohyun chẳng biết nói thêm lời nào...cô biết người mẹ nào cũng muốn tốt cho con cái, đều cũng lo lắng trông ngóng việc yên bề gia thất khi con mình đã trưởng thành nhưng cô không thể vì thế mà trốn tránh cảm giác hiện tại của mình. Tình yêu dù cho cao thượng đến mấy, dù cho am hiểu đến đâu thì vẫn không thể dẹp bỏ sự ích kỉ, một chút chiếm hữu trong con người ta. Thực sự trong lòng cô rất muốn thông cảm và hiển nhiên cô đều hiểu hết những nỗi lo lắng của bà Kang nhưng một mặt nào đó cô vẫn chỉ là một người con gái bình thường đem lòng yêu người mình yêu, vì tình yêu ấy mà cô chỉ muốn Seulgi mãi mãi thuộc về cô, chỉ mong chị sẽ không yêu ai ngoài cô và dĩ nhiên cái ngày kết hôn, sinh con như người mẹ nào cũng mong muốn ấy cô hi vọng nó sẽ không bao giờ diễn ra. Chí ít là ở hiện tại, cô mong chị sẽ chỉ thuộc về cô, chỉ duy nhất một mình cô mà thôi...
BẠN ĐANG ĐỌC
[COVER] Ma Nữ Bae Joohyun ~Seulrene~
FanficHii! các bạn có thể gọi mình là Dang or Kang 🖤 chả là gần đây mình bị thích Irene quá nên mình quyết định cover 1 fic về Baechu. Fic này mình đọc của chị "HaMy18893" mình có xin phép nhưng chị chưa trả lời. Vì thích quá nên đành liều cover fic...
![[COVER] Ma Nữ Bae Joohyun ~Seulrene~](https://img.wattpad.com/cover/177011609-64-k736150.jpg)