Sau khoảng thời gian cùng Jesica "đàm đạo", Seulgi lê thân mệt mỏi trở về nhà. Chẳng là hôm nay Jessica hẹn gặp cô với mục đích khuyên cô nên thử sức với kì thi nấu ăn cuối khóa do trung tâm tổ chức, kì thi này tuy rằng chỉ là hình thức nhưng có các chuyên gia ẩm thực nước ngoài là bạn của Jessica đến tham dự đc cô đích thân mời đến vs tư cách là những giám khảo công tâm. Jessica nói cô ấy muốn cô là thí sinh tham gia để trổ tài nấu nướng cho mọi người biết đến vì Jessica thấy rằng Seulgi là người rất có tiềm năng, nếu vượt qua được cuộc thi cơ hội đc đào tạo từ một trung tâm trực thuộc ở Pháp sẽ vào tay
Seulgi. Tuy rằng đây là một điều tốt nhưng bản thân Seulgi vẫn không thấy làm vui bởi vì cô hiện tại không muốn xa Joohyun vả lại từ trước đến nay cô cũng không nghĩ chính mình lại có khả năng đến như vậy... Cúi cùng cũng không thể tức thì quyết định cho nên cô xin thêm thời gian để suy nghĩ cho chắc chắn, dù sao thì nếu đã thi là phải nỗ lực hết mình bởi lẽ trong cuộc thi này có rất nhiều đối thủ đáng gờm mà có thể năng lực của cô không đủ địch lại bọn họ.Đầu miên man suy nghĩ, người đứng trước cửa nhà lúc nào không hay. Bần thần hồi lâu khi chợt nhớ về sự tình trước con hẻm, Seulgi có chút ngập ngừng không muốn bước chân vào nhà nhưng nhìn lại trời cũng đã tối, khuya như thế này còn biết đi đâu nữa chứ...cho nên buông ra tiếng thở dài rồi một đường hướng thẳng vào trong.
Sau khi sắp xếp giày dép đâu vào đó Seulgi thẳng tiến đi đến phòng nhưng chỉ chưa kịp đẩy cửa vào đã chạm phải một vật gì đó chắn ngang trước cửa phòng cô, chưa kể phía bên dưới còn phát ra âm thanh rên rỉ mà nếu nghe thật kĩ thì ai đó đang gọi tên cô. Lúc này Seulgi có chút sợ hãi liền luống cuống bật đèn lên để xem rốt cuộc là vật gì hay là ai, thật ra trong đầu cô từ nãy tới giờ không khỏi không hình dung trong nhà có trộm hoặc có quỉ dọa người...ấy vậy mà khi đèn vụt sáng Seulgi không gặp quỉ cũng chẳng gặp ma nhưng sắc mặt tím tái đến khó coi, vẻ hoảng sợ lúc này còn hơn cã khi bị Jessica hù cho giật thót tim...
"Joo..Joohyun à...Em...làm sao thế...."
Seulgi ríu rít không ngừng lặp đi lặp lại câu nói ấy, cô khom người xuống đỡ em trên tay rồi đưa em về phòng, nhất thời cô không hiểu tại sao Joohyun thành ra thế này, người em ấy rất nóng, mồ hôi trên trán thì lấm tấm đầy cả một vùng chưa kể là em cứ liên tục gọi tên cô trong trạng thái nửa tình nửa mê.
"Joohyunie...tại sao em lại thế này... Vừa rồi không phải còn rất khỏe mạnh cùng chàng trai đó thân mật hay sao..."
Seulgi đưa mắt nhìn Joohyun đau lòng nói, lát sau lại trở ra lấy khăn lạnh lau người nhằm hạ sốt cho em. Liên tục canh chừng không thể chợp mắt cả đêm cho đến khi tầm mờ sáng vì quá mệt mỏi Seulgi ngủ thiếp đi lúc nào không hay, động thái khi ngủ cũng mê man theo giấc mộng mà không biết gì cho đến khi tỉnh dậy chỉ nghe thấy một tiếng quát lớn "KANG SEULGI" rồi mặt lập tức bị ăn ngay một đấm không thương tiếc từ tay Joohyun...
Lí do tại sao ư? Đấy là tại vì trong lúc ngủ cô vô tình để tay lên ngực của em ấy cho nên cô gái nhỏ nghĩ rằng cô cố ý sàm sỡ vậy là ăn phải cái đấm như trời giáng thay cho bữa ăn sáng cô chưa kịp ăn.
Phần về Joohyun sau khi thấy mình có chút quá tay trong lòng không khỏi áy náy nhưng mà lại nghĩ đến chuyện đêm qua chị cùng cô gái kia "hẹn hò" cơn giận liền bùng phát nên nhất định nuốt ngược lời xin lỗi vào bụng. Lòng thầm nghĩ "Cho chừa cái tội mê gái."
BẠN ĐANG ĐỌC
[COVER] Ma Nữ Bae Joohyun ~Seulrene~
Fiksi PenggemarHii! các bạn có thể gọi mình là Dang or Kang 🖤 chả là gần đây mình bị thích Irene quá nên mình quyết định cover 1 fic về Baechu. Fic này mình đọc của chị "HaMy18893" mình có xin phép nhưng chị chưa trả lời. Vì thích quá nên đành liều cover fic...