49. Bắt cóc người trong lòng (2)

187 9 2
                                    

Xán Liệt đọc diễn văn xong thì không thấy Khánh Tú đâu nữa.

                     
Anh nhăn mày, ban đầu tưởng mắt nhìn nhầm, nhưng lúc xuống sân khấu, chỗ ngồi của cậu quả thật đã lạnh từ lâu.

                     
Hay lắm, cậu dám chạy?

                     
Tâm tình đang không được tốt, điện thoại vừa rung anh đã nhấn nút trả lời, "Có chuyện gì?"

                     
Đầu dây bên kia bị khí thế của anh dọa sợ, ấp úng, "Lão...Lão Đại, anh đang đi chưa?"

                     
Xán Liệt trầm lặng không nói, người trong điện thoại gấp đến độ mồ hôi đầy đầu, "Lão Đại, bọn em chỉ chờ anh gọi để canh giờ thôi. Anh...anh và cậu chủ đi chưa vậy?"

                     
"Im miệng." Môi phát ra hơi thở lạnh lùng thấu xương, Xán Liệt cúp điện thoại.

                     
Anh nhìn quanh hội trường, mọi người hầu như đã tản về hết, chỉ còn vài người thưa thớt ở lại dọn dẹp, tất cả đều đã đến nhà hàng ăn cơm. Xán Liệt nhìn đồng hồ, vẫn còn kịp, anh chạy bộ ra cổng trường nhìn quanh. Nếu như anh phán đoán không lầm, Khánh Tú hẳn cũng đang trên đường đến nhà hàng, mà nhà hàng được trường W đặt chỗ chính là Oh Willis Artium.

                     
Đạp chân ga, chiếc Lexus màu đen chỉ để lại một tầng sặc sụa. Xán Liệt vừa lái xe vừa cười lạnh, nụ cười như tu la dưới địa ngục. Mèo nhỏ, em có can đảm chạy, thì cũng nên đợi phạt đi!

                     
Đáng tiếc, khi Xán Liệt tới Oh Willis Artium, không hề thấy bóng dáng của Khánh Tú.

                     
Anh tùy tiện bắt lấy một học sinh trường W, "Đỗ Khánh Tú đâu?"

                     
Thấy Lão Đại học sinh kia đã run như cầy sấy, lắp bắp mãi không nói được câu nào. Thần sắc của Xán Liệt lúc này quá mức dọa người, học sinh này nói không được thì chỉ biết lắc đầu nguầy nguậy. Xán Liệt vứt học sinh sang một bên, tự mình đi vào tòa nhà.

                     
Lão Đại đột nhiên xuất hiện ở Oh Willis Artium liền trở thành tâm điểm chú ý, không ít người biết được chuyện xưa giữa anh và Khánh Tú nên tức khắc đoán ra anh đến đây tìm cậu, còn những người không biết thì đoán già đoán non. Xán Liệt đi đến đâu tiếng bàn luận đến đấy, khiến cho Kim Mân Thạc không thể không ra mặt.

                     
"Lúc tìm thì không thấy cậu, lúc không tìm cậu thì cậu lại xuất hiện." Kim Mân Thạc không để ý sắc mặt Xán Liệt rất kém, vỗ vai anh, "Đi, hôm nay cậu đến đúng địa bàn của tôi rồi. Chúng ta tìm một phòng cùng đối tửu đi, bước đầu tiên có vẻ hiệu quả rồi, tiếp theo làm gì để Chung Đại tiếp tục chú ý đến tôi?"

                     
Vẻ mặt phấn khích của Kim Mân Thạc trái ngược hoàn toàn với của Xán Liệt, anh vào thẳng vấn đề, "Anh có thấy Khánh Tú?"

                     
"Khánh Tú? Không." Kim Mân Thạc hỏi lại, "Tưởng em ấy đi cùng với cậu? Sau khi gặp tôi em ấy có đi tham quan với Bạch Hiền, cậu hỏi em ấy thử xem."
Xán Liệt nhíu mày, lại phải đi tìm Bạch Hiền?

[H][CHUYỂN VER][CHANSOO] MÈO NGỐC LẠI ĐÂY!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ