Tiêu Chiến và Nhất Bác sau khi ở chung, hai người rất yên yên ấm ấm mà sống qua ngày, cùng trải qua cuộc sống yêu đương vô cùng ngọt ngào.
Tiêu Chiến đã xin được việc làm ở một công ty thiết kế. Ngày ngày bận rộn đến tối trở về tận hưởng sự chăm sóc của Nhất Bác. Đến lúc Nhất Bác thi đậu đại học, cậu cũng phải đến trường, thời gian hai người ở bên nhau cũng không còn nhiều. Có khi đến tối hai người mới gặp nhau nhưng cả hai đều mệt mõi mà lăn ra ngủ.
Hôm nay khó khăn lắm Tiêu Chiến mới có một ngày tan ca sớm nên muốn đến trường Nhất Bác đợi cậu tan học, sau đó cả hai cùng đi ăn.
Tiêu Chiến nhắn cho câku một tin nhắn thông báo mình đang đợi cậu, sau đó anh thong thả đi dạo xung quanh trường. Tiêu Chiến đột nhiên nhớ lại, lúc Nhất Bác còn học trung học, cậu ấy cũng từng đưa mình đi tham quan trường học. Thời gian cứ như vậy mà trôi đi, Nhất Bác của anh hiện giờ đã là một sinh viên đại học. Mặc kệ cậu là học sinh hay là sinh viên, Tiêu Chiến đều đặt rất nhiều niềm tin cho cậu. Tin tưởng vào việc học của cậu cũng như tin tưởng vào tình yêu của hai người.
Đi dạo mấy vòng thì Nhất Bác cuối cùng cũng tan học, từ xa cậu đã thấy Tiêu Chiến. Tiêu Chiến đang vui vẻ thì thấy Khả An chạy lại phía Nhất Bác, hai người nói chuyện gì đó. Tiêu Chiến trong lòng rất không vui đi đến chổ Nhất Bác, con bé này từng nói sẽ trở thành bạn gái Nhất Bác đến giờ cũng không có bỏ cuộc, còn thân gái nghìn dặm vì cậu mà thi đến đây. Lúc đầu Tiêu Chiến còn chút áy náy nhưng khi nghĩ đến hai người ngày ngày gặp nhau, áy náy kia liền bị sự ghen tuông lấn áp.
"Hai người đang nói gì vậy?"
Nhìn Tiêu Chiến mặt mày nhăn nhó, Nhất Bác ngược lại rất vui vẻ, không ngờ Tiêu Chiến cũng thích ăn dấm chua đến vậy.
Nhất Bác còn chưa nói, Khả An đã nhanh nhẹn đáp lời:
"Anh Chiến, bạn học trong lớp nói muốn đến nhà Nhất Bác mở tiệc, cậu ấy sợ anh không đồng ý nên đã từ chối nhưng mà em cảm thấy anh Chiến sẽ không có hẹp hòi như vậy. Em nói có phải không?"
Tiêu Chiến cười gượng gạo, đây là ý gì đây, không phải là đang ép buộc anh phải đồng ý sao?
Nhất Bác nhịn không được liền lên tiếng:
"Không liên quan đến anh ấy, là tôi không muốn dắt người khác về nhà."
"Cậu như vậy mọi người sẽ mất hứng đó!"
Nhất Bác định phũ phàng thêm một câu nữa nhưng Tiêu Chiến đã mở miệng trước:
"Không sao đâu, mọi người cứ đến chơi đi. Chủ nhật này được không?"
Khả An rất vui vẻ gật đầu:
"Dạ được, vậy để em thông báo với mọi người. Em đi trước đây. Tạm biệt!"
Khả An đi rồi, Nhất Bác mới cau có nhìn anh, Tiêu Chiến biết Nhất Bác không thích ồn ào nhưng thời sinh viên không phải nên tụ họp bạn bè nhiều một chút sao. Tiêu Chiến cũng không muốn Nhất Bác không có bạn bè vì cái tính khí khó chịu của cậu.
"Sao anh lại đồng ý?"
"Thỉnh thoảng bạn bè tụ họp cũng tốt mà."
"Anh không biết thời gian này chúng ta chỉ có cuối tuần mới được gần nhau sao?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[Fanfic:Bác Chiến] Nhân Duyên Đã Định (Hoàn)
Fiksi PenggemarNhất Bác và Tiêu Chiến ở bên nhau, nhận được chúc phúc của mọi người. Nắm tay nhau đi trên thảm đỏ, đứng trên sân khấu hoàn thành lễ cưới. Tiêu Chiến nhìn Vương Nhất Bác, Vương Nhất Bác nhìn Tiêu Chiến, cả hai tay trong tay mỉm cười. Đời này chỉ mo...