Chương 23

4.4K 319 4
                                    

Sáng hôm sau, Tiêu Chiến và Nhất Bác tranh thủ vào bệnh viện sớm để thay cho mẹ Tiêu về nhà nghĩ ngơi. Lúc hai người đến, biểu hiện của ba Tiêu và mẹ Tiêu hoàn toàn khác nhau. Ba Tiêu thì rất vui vẻ chào đón hai người, còn mẹ Tiêu thì vẻ mặt buồn phiền, luôn tránh né mấy lời hỏi thăm của Nhất Bác.

"Tiêu Chiến, con đi mua một ít đồ với mẹ đi."

Mẹ Tiêu viện cớ ra ngoài để cùng Tiêu Chiến nói chuyện.

Tiêu Chiến cũng không có nghi ngờ gì gật đầu, đáp:

"Dạ."

Lúc hai người ra ngoài rồi ba Tiêu mới than phiền với Nhất Bác:

"Hôm qua nay dì con bị làm sao ấy, cứ khó chịu rồi mang chú ra mắng."

Nhất Bác rót nước cho ông, chuyện này cậu cũng không thấy lạ, bình thường mẹ cậu cũng rất hay nổi giận vô cớ với ba cậu. Phụ nữ tuổi này không phải có thời kì tiền mãn kinh gì đó hay sao, nên nhường nhịn họ một chút.

"Chú nhịn một chút sẽ không sao thôi mà, dù sao dì cũng muốn tốt cho chú thôi."

Ba Tiêu nhận lấy ly nước gật đầu tán thành, dù sao ông cũng không dám cãi lại bà.

Tiêu Chiến bị mẹ Tiêu dẫn ra ngoài, đi một vòng vẫn không biết là bà muốn đi đâu. Tiêu Chiến nôn nóng hỏi:

"Mẹ, thật ra mẹ muốn mua cái gì?"

"A Chiến, chúng ta tìm chổ nói chuyện đi."

Biểu cảm mẹ Tiêu có phần hơi nghiêm trọng làm cho Tiêu Chiến lo lắng, anh hỏi:

"Đã xảy ra chuyện gì sao? Hay bệnh tình của ba có chuyển biến xấu?"

"Không phải."

"Vậy là chuyện gì? Mẹ mau nói đi!"

Tiêu Chiến nôn nóng hỏi.

Mẹ Tiêu ngừng bước chân, Tiêu Chiến cũng đứng lại theo bà. Bà nhìn Tiêu Chiến, chuyện này thật sự rất khó mở miệng nhưng cứ ấp a ấp úng như vậy cũng không phải cách tốt, dù chuyện sắp hỏi có thể làm bà thất vọng, có thể bà sẽ đau lòng, nhưng vì tương lai của con trai, bà không thể trốn tránh được. Mẹ Tiêu mặc kệ trong lòng đang rối tung, hỏi Tiêu Chiến:

"A Tiêu, con và A Bác có phải quan hệ rất tốt?"

Tiêu Chiến khó hiểu gật đầu, không biết tại sao mẹ mình lại đề cập đến Nhất Bác.

"Hai đứa hiện tại đang sống chung sao?"

Tiêu Chiến lại gật đầu.

"Tiêu Chiến, con và cậu ấy thật ra là quan hệ gì?"

Mẹ Tiêu rất khó khăn để hỏi câu hỏi này, thật sự đến dũng khí nghe câu trả lời bà cũng không có. Dù bà đã chuẩn bị tâm lí cả đêm qua.

Tiêu Chiến vừa tiếp nhận câu hỏi xong có phần hơi bàng hoàng. Trong một thời gian ngắn đã có hai người hỏi anh một câu này. Lúc Khả An hỏi, anh có thể dõng dạt thừa nhận nhưng người này là mẹ anh, Tiêu Chiến làm sao có thể đứng trước mặt người đã sinh ra và nuôi dưỡng mình hai mươi mấy năm mà tuyên bố rằng anh thích đàn ông được. Ba mẹ anh cũng chỉ có một mình anh là con thôi. Tiêu Chiến thật sự không tài nào trả lời được câu hỏi của mẹ mình. Tiêu Chiến cố giữ nét mặt bình tĩnh mặt dù trong lòng đang gợn sóng, anh hỏi mẹ mình:

[Fanfic:Bác Chiến] Nhân Duyên Đã Định (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ