Chương 58

284 11 0
                                    

Cố Hàm Ninh nhìn Nhâm Đan đối diện đột nhiên an tĩnh lại, cúi mặt, nhìn chằm chằm chất lỏng màu đỏ trong ly của mình, nghĩ thầm, có lẽ hôm nay, Nhâm Đan là đến tìm một đáp án, rốt cuộc là nên vì đoạn tình này của mình, viết lên dấu phẩy, hay là dấu chấm hết.

Thật ra, dù là dấu chấm hết, cũng không có gì không tốt, ít ra có thể sửa sang lại tâm trạng, sau đó bước lên một cuộc hành trình khác với khả năng sinh lực vô hạn. Như vậy, còn thẳng thắn dứt khoát hơn là cho mình một dấu chấm lửng.

Cố Hàm Ninh mím môi cười yếu ớt, rời ánh mắt khỏi chỗ Nhâm Đan, lại vô tình đủng phải ánh mắt của Dư Hàn đang nhìn về phía mình. Cô như không có việc gì dời ánh mắt, trong lòng lại âm thầm phiền não, chờ một lát mình nên nói cái lời gì mới phải.

Huống chi, hiện trường còn có một Lục Khải ở đây nhìn chằm chằm, nếu như nói nhầm một câu, bạn học Triệu có thể sẽ nhảy lên từ ngoài hơn trăm km trở về dạy dỗ mình một trận?

Cố Hàm Ninh híp mắt cười, trong lòng suy nghĩ: như vậy cũng không tệ.

Cố Hàm Ninh đang còn cân nhắc dùng từ gì, đã có bạn học ngồi cùng bàn kháng nghị.

"Dư Hàn, cậu không công bằng rồi, sao có thể chỉ quan tâm mình Cố Hàm Ninh thôi? Chẳng lẽ bọn mình không phải là bạn học của cậu a? Cậu chỉ thay mặt cô ấy uống, sao không thay mặt bọn mình uống một chút a? Chẳng lẽ, cậu VÀ Cố Hàm Ninh có gì đó, vượt qua quan hệ bạn học bình thường?" Bạn học nào đó chỉ sợ thiên hạ không loạn cười hì hì trêu chọc, bạn học bên cạnh nghe ra, cũng có người bắt đầu ồn ào.

Trong lòng Cố Hàm Ninh lại lắc đầu, đám bạn học này, quả nhiên thích nhất ồn ào đối loại chuyện như vậy.

Cố Hàm Ninh cúi thấp đầu, Dư Hàn lại nhìn thẳng tắp về phía cô, ánh mắt chuyên chú, bởi vì khuôn mặt vì uống rượu ửng đỏ, mang theo ý cười trong sáng, khiến cho ngũ quan cậu nhu hòa, thêm một phần cởi mở.

Ánh mắt của Dư Hàn sáng quắc nhìn Cố Hàm Ninh. Ánh đèn chiếu vào khuôn mặt cô, tỏa ra một tầng trong suốt sáng bóng, làm trong lòng cậu không tự chủ run rẩy.

Từ sau khi tốt nghiệp cấp ba, đã một năm cậu không nhìn thấy Cố Hàm Ninh. Bỏ đi bộ đồng phục học sinh thời kỳ cấp ba trong quá khứ, không có áp lực bài vở nặng nề, cô, dường như càng xinh đẹp hơn trong ký ức của cậu . . . Có lẽ là bởi vì nhớ nhung tích lũy đã lâu, có lẽ là bởi vì bụng rỗng vừa uống hết hai ly rượu đỏ kích thích, trong lòng cậu có sự xúc động, làm cậu gần như không kìm nén được. . .

"Mình và Cố Hàm Ninh trước mắt vẫn là quan hệ bạn học bình thường, nhưng là, thật ra, trong lòng mình vô cùng muốn thay đổi thân phận của mình." Dư Hàn nhìn chằm chằm Cố Hàm Ninh, khẽ mỉm cười, giọng nói không nhẹ như một quả bom nổ ra trong phòng ăn, nhưng cậu không cho là đúng, tầm mắt bắt lấy từng vẻ mặt của Cố Hàm Ninh.

Lục Khải bên kia nhìn một màn này mắt choáng váng, trong lòng buồn bực không biết phải nói thế nào, đầu óc vừa chuyển, vội vàng cầm điện thoại ra, nhanh chóng ấn số!

Khi Dư Hàn vừa mở miệng, trong lòng Cố Hàm Ninh liền nhảy dựng lên, cũng không biết là nên thở phào, hay là phải buồn rầu.

Duyên tới là anh | Đào Ảnh Xước XướcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ