Chương 77

194 9 0
                                    

Bữa trưa ăn cơm ở gần đó, Thịnh Mạn Mạn liền gọi điện thoại tới, nói bọn họ đã đến.

Triệu Thừa Dư đặt một phòng nhỏ, vừa vặn năm người.

Thịnh Mạn Mạn là người hoạt bát, vào trong phòng liền nói muốn tranh hát, bốn người còn lại cười ngồi xuống, tự nhiên không ai tranh giành với cô ấy. Thật ra cô ca hát cũng rất bình thường, chỉ là tự mình cảm giác lại là rất tốt.

Theo Cố Hàm Ninh nghe, dĩ nhiên là Triệu Thừa Dư hát hay nhất, cô không có hứng thú lắm với ca hát, liền yên lặng ngồi nghe những người khác hát.

"Ai nha, không thì gọi chút gì đó đi? Bia, đậu phộng, hoa quả." Thịnh Mạn Mạn giao mic lại cho Thôi Hà Miêu, nhảy bắn ngồi vào bên cạnh Cố Hàm Ninh hưng phấn đề xuất.

"Không cần."

"Cũng được."

Cố Hàm Ninh và Triệu Thừa Dư đồng thời nói ra, cùng liếc mắt nhìn nhau một cái, Cố Hàm Ninh nhân cơ hội trợn mắt nhìn anh, quay đầu, kiên quyết nói với Thịnh Mạn Mạn: "không phải là cậu tới ca hát sao? Uống bia gì chứ. Gọi hoa quả và đồ uống đi."

"Uống chút bia mới có tâm trạng tốt hơn a!" Thịnh Mạn Mạn cầm tay Cố Hàm Ninh cố ý làm nũng, thấy Cố Hàm Ninh không có động tĩnh, liền cười chuyển mục tiêu sang nhân vật khác, "Anh rể a ~ gọi chút bia được chứ? Uống đồ uống rất không ra dáng a?"

Triệu Thừa Dư cười ho nhẹ một tiếng, ánh mắt đối diện với Cố Hàm Ninh đang nhìn chằm chằm mình, khẽ cười cười, sau đó quay đầu lại, nghiêm trang nói: "Cũng được. Giá bia và đồ uống cũng tương đương nhau." Triệu Thừa Dư vừa mới nói xong, liền cảm thấy sườn eo đau xót, không cần nhìn cũng biết rõ Cố Hàm Ninh vừa nhéo. "Ừ, nhưng mà cũng có thể gọi chút đồ uống, muốn uống bia thì uống bia, muốn uống đồ uống thì uống đồ uống."

"Em muốn nước khoáng." Khóe môi Cố Hàm Ninh nhếch lên một cái, lúc này mới thản nhiên rút tay lại, vỗ nhẹ nhẹ nơi vừa mới bị mình nhéo.

Triệu Thừa Dư rất tiếc nuối gọi người phục vụ, gọi chút bia, nước và điểm tâm.

"Nghe nói thời gian nghỉ đông đợt này rất dài, trường học còn sắp xếp đi thực tập?" Mạnh Khởi Đức nói đến tin tức cậu vừa mới biết.

"Ừ, lần này là có tín chỉ, không giống trước kia." Triệu Thừa Dư cũng nghe nói một ít không nhiều lắm, "Thời gian tự mình sắp xếp, nhưng phải hơn một tuần, nói là thực tập, thực ra là đi xem và nghe, chủ yếu là chuẩn bị cho thực tập hè sang năm."

Trước kia trường học cũng sẽ yêu cầu sinh viên thực tập vào kỳ nghỉ đông và nghỉ hè, nhưng cũng không phải là bắt buộc, cũng không liên quan tới tín chỉ, nhưng bắt đầu từ nghỉ đông lần này, mỗi lần thực tập đều có tín chỉ.

"Ai, thoáng cái đã hết nửa thời gian đại học, sang năm trường học sẽ sắp xếp thực tập rồi!" Thôi Hà Miêu hơi cảm thán, thời gian qua thật nhanh, ngày nhập học hồi năm thứ nhất, giống như vẫn là chuyện ngày hôm qua, thoáng cái sẽ phải đối mặt với thực tập và tốt nghiệp.

"Kỳ một năm tư đại khái đi học đến tháng mười, tháng mười một bắt đầu sắp xếp thực tập, cũng có thể tự mình tìm đơn vị thực tập." Cố Hàm Ninh nói, thật ra, cô là người rõ nhất trong đám bạn học, dù sao cũng là lần thứ hai.

Duyên tới là anh | Đào Ảnh Xước XướcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ