Nâng cây Ẩn Tử trong tay. Xem ra đây cũng là vật duy nhất mà phụ thân của y để lại. Cũng như Thẩm Nhất Thiên nói. Nếu như là Vương Nguyên thì y cũng sẽ không để ai động đến Ẩn Tử. Nhưng Hiểu Phàm lí gì lại tặng y cây quạt duy nhất còn sót lại của Thẩm Gia chứ? Nó làm Vương Nguyên muốn giữ nữa cũng không thể. Lương tâm chính là không cho phép.
Tiếng cửa phòng vang lên. Thẩm Hiểu Phàm bước vào lấp ló với nụ cười trên môi. Cầm theo cây quạt bạch lục ấy. Mở lời : " Sao lại để ngoài phòng khách? "
" Cây quạt này.... Ta không nhận được. "
Xem ra Thẩm Nhất Thiên đã nói với y rồi. Nhẹ nhàng ngồi xuống không cần mời. Phất quạt với bốn chữ nhỏ bên phải "Thủy Sơn Bất Biến". Quạt nhẹ. Mỗi lần quạt đều tỏa ra mùi hương thoang thoảng cũng bởi vì chất liệu là do thảo dược. Làm người khác say đắm không thôi.
" Chuyện đó... Ngươi để tâm làm gì? "
" Ít nhất nó cũng là do phụ thân huynh để lại... Và còn là thứ hộ mệnh của huynh. Cũng như ta có Ẩn Tử. "
Khẽ mỉm cười. Cầm lấy cây quạt đó đặt vào tay Vương Nguyên : " Vì nó là bùa hộ mệnh của ta nên ta mới tặng cho ngươi. Mong là nó sẽ bảo vệ được ngươi. "
Xoay mặt ra hướng bầu trời ngoài kia. Y chỉ muốn bảo vệ những người còn có thể bảo vệ. Còn bản thân y thế nào chăng nữa cũng chẳng màng đến. Hiểu Phàm tiến đến cạnh Vương Nguyên vỗ vai : " Ngươi... Có tâm sự? "
" Phụ mẫu ta... Mất rồi. Bằng hữu của ta cũng mất đi. Tất cả đều do ta liên lụy họ. Thật cảm thấy bản thân... "
" Trên đời này không có gì được gọi là liên lụy cả. Tại sao ngươi không nghĩ họ tự nguyện? "
" Nhưng dù tự nguyện của là phiền phức do ta mang đến. Ta tự hứa với lòng. Người gây ra chuyện này... Phải chết!!! "
Rùng mình một khác khi y dứt lời. Thẩm Hiểu Phàm đột nhiên liên tưởng đến cái tên Hàn Yên mà y từng nhắc đến. Có lẽ ân oán do người này tạo nên. Đứng song song với Vương Nguyên. Cùng y nhìn ngắm lên bầu trời kia. Mỉm cười : " Ngươi xem.... Bầu trời bao la không? "
" Có. "
" Người có tấm lòng tựa bầu trời chính là người bao dung nhất. "
Dừng lại một chút. Hiểu Phàm tiếp tục nói : " Lúc phụ thân phụ mẫu của ta mất đi. Ta cũng như ngươi. Muốn tìm lấy Hồ yêu thậm chí là một ngày nào đó để giết cho thỏa lòng oán hận của bản thân. Nhưng sau này nhìn lại. Nếu ngày đó ta thật sự giết người. Bàn tay nhuốm đầy máu tanh này còn có thể cầm lấy những loại thảo dược nữa sao. "
" Nhưng đó lại là một chuyện khác. Trả thù chính là nghĩa vụ.. "
Hiểu Phàm khẽ lắc đầu : " Con người đều có số mệnh. Cũng như nếu ngày ấy có người thật tâm muốn cứu họ. Có lẽ bây giờ họ vẫn còn sống. Nên người giết không hẳn chỉ là Hồ yêu. Mà còn là sự nhẫn tâm có sẵn trong loài người nữa. Ngươi nói xem. Ta nên giết ai mới phải? "
BẠN ĐANG ĐỌC
Hồ Sinh Lang - (狐生狼) [ Khải Nguyên ]
RandomFic : Hồ Sinh Lang - (狐生狼) [ Khải - Nguyên ] Nguyên tác : Ánh Trăng Thể loại : Hư cấu. Hồ yêu. Cổ trang Full truyện đều là TÌNH HUYNH ĐỆ. Cuộc đời của Hồ Tiên. Y là một Hồ Tiên. Tu hành trên chính sức lực của bản thân. Bướng bỉnh hay chống đối. Lại...