Phần 9

936 66 0
                                    

Này em gái, chiêu này có được hay không, thật sự rất quê mùa, cái gì lạt mềm buộc chặt, đều là chờ người khác chơi đùa còn sót lại. Hơn nữa, ai muốn một nữ nhân không đáng yêu như vậy? Muốn cùng cô ta phân rõ giới hạn, phân rõ phân rõ!

Triệu Tiểu Đường  thở phì phò trên giường ngủ, muốn trong giấc ngủ tìm chút bình tĩnh. Ai biết Ngu Thư Hân  đến mộng cũng không tha, ăn nói ngang ngược đột nhập vào mộng của nàng. Ở trong mơ Ngu Thư Hân  đẩy văn kiện cao như núi đặt lên người Triệu Tiểu Đường , quát: "Nhanh làm lại!"

Triệu Tiểu Đường  là tiểu nô tài cúi đầu khom lưng: Tôi phải đi làm cái này.

Lúc tỉnh lại toàn thân thương tâm, mồ hôi lạnh khắp người, cổ họng nóng khan. Triệu Tiểu Đường  uống hết chai nước mới cảm thấy tâm tình bất ổn dịu lại.

Triệu Tiểu Đường  tức giận bản thân nàng ở trong mơ vẫn là nô tài không thể xoay người làm chủ, căm tức Ngu Thư Hân , loại người này ở trong mộng người khác vẫn còn cá tính bá đạo vô lại.

Nhớ tới Ngu Thư Hân  nói "Tôi không cần", lòng tốt bị người ta dẫm nát dưới chân, khẩu khí này thật sự nuốt xuống quá khó khăn.

Triệu Tiểu Đường  quyết tâm sau này không bao giờ để ý Ngu Thư Hân  nữa, tuyệt đối sẽ không bởi vì bất cứ chuyện gì mà đồng cảm với Ngu Thư Hân .

Quên hết mọi chuyện trước đây, coi như mình gặp một cấp trên khó chịu mà thôi. Sự thật cũng đúng là như vậy mà!

Đem khí thế hò hét đi đến công ty, Triệu Tiểu Đường  vừa mới vào cửa đã gặp Ngu Thư Hân  ngồi ở vị trí của nàng, một bên xem sổ ghi chép của nàng một bên uống cà phê. Ngu Thư Hân  hôm nay không mặc đồng phục, mặc một chiếc áo len cổ cao cùng với áo trắng mỏng ngắn ở ngoài, quần jean và giày da làm cô trẻ hơn so với tuổi thật. Nhưng biểu cảm vẫn như cũ làm người ta nhìn không thoải mái, như là thần kinh rối loạn. Cười một chút sẽ chết sao? Có phải như thế không?

Triệu Tiểu Đường  thật tình muốn bay đến đoạt lấy sổ ghi chép trong tay Ngu Thư Hân , thế nhưng nàng không thể xúc phạm cấp trên, đặc biệt sẽ mất mặt trước đồng nghiệp. Ngu Thư Hân  này thật sự có tâm kế, cái gì không lấy cố tình lấy sổ ghi chép công việc của nàng mà xem, đây là lợi dụng chức vụ để kiểm tra nàng mà, muốn phát hỏa cũng không có lý do.

Chán ghét nhất chính là, cô ta còn ngồi lên ghế! Ai cho cô ta đặt cái mông nặng lên cái đệm lót nhỏ màu hồng khả ái dễ thương a? Cà phê đổ lên đệm lót thì sao a!

Triệu Tiểu Đường  đến bên người Ngu Thư Hân , lạnh lùng nghiêm mặt rít lên ba chữ: "Ngu. Tổng. Giám."

"Ừ." Ngu Thư Hân  tùy tiện ném sổ ghi chép của Triệu Tiểu Đường , cũng chưa liếc nhìn nàng một cái, nhấp một ngụm cà phê, đứng dậy đi.

Triệu Tiểu Đường  tối thiểu cho rằng người này cũng phải hư tình giả ý đem sổ ghi chép của nàng chỉ ra một chút sai sót, kết quả Ngu Thư Hân  hết sức ung dung cái gì cũng không nói liền rời đi!

Triệu Tiểu Đường  đứng tại chỗ sững sờ ba phút. Người này rốt cuộc muốn làm gì?

Nhưng chỉ ba phút sau Triệu Tiểu Đường  lại cảm thấy được an ủi: Bất kể cô ta làm gì! Ai biết rằng loại người này trong não chứa cái gì? Hiện tại phải phân rõ giới hạn! Phân rõ phân rõ!
Một ngày làm việc mới vẫn bận rộn như trước, Triệu Tiểu Đường  đã sắp thích ứng với công việc cường độ cao này, thỉnh thoảng nghe vài đồng nghiệp oán trách. Tất cả mọi người đều nói từ lúc Ngu tổng giám đến hầu như không có ngày nào an ổn, mỗi ngày đều làm việc thế này không cân nhắc đến cảm thụ của cơ thể sao? Cà phê đều uống đến toi đời, nhưng nhìn cô ta như vậy chắc cũng không để ý đâu?

[Daiyuhaitang] TỔNG GIÁM "KHÔNG ĐÁNG YÊU" CỦA TÔI(COVER)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ