Phần 18

771 54 7
                                    

"Nhanh đi vào rạp!" Triệu Tiểu Đường nói sang chuyện khác, nếu cứ thế này sẽ bị cái bị thịt Ngu Thư Hân mê hoặc trở thành ngớ ngẩn mất. Vội vã thoát khỏi Ngu Thư Hân, kết quả chân bị trượt một chút, may là Ngu Thư Hân còn chưa buông nàng ra, cố hết sức mới giữ được thăng bằng cho nàng, cho nên Triệu Tiểu Đường may mắn không trượt chân thêm lần nữa.

Ngu Thư Hân quay đầu che mặt cười, Triệu Tiểu Đường muốn đem mặt ném xuống đất, vùng vẫy thoát khỏi tay Ngu Thư Hân liền chạy trốn.

"Triệu tiểu thư vẫn nên chậm một chút." Ngu Thư Hân lộ vẻ tươi cười hảo tâm khuyên bảo.

"Ai cần cô lo!' Triệu Tiểu Đường đúng là không dám chạy nhanh hơn, chỉ là mạnh miệng mà thôi.

"Hừ, thật sự không đáng yêu." Loáng thoáng nghe thấy Ngu Thư Hân đánh giá "Không đáng yêu", Triệu Tiểu Đường sắc mặt trắng bệch, quả thật muốn lên án mạnh mẽ Ngu Thư Hân âm dương điên đảo lẫn lộn phải trái.

"Không đáng yêu" từ này rõ ràng là dành riêng cho cô đó Ngu Thư Hân! Không cần đem cho người khác!

Triệu Tiểu Đường nín một hơi nói: "Tôi đáng yêu hay không liên quan gì tới cô!"

Ngu Thư Hân hơi nâng khóe miệng: "Đúng vậy nha, cô đáng yêu hay không có liên quan gì đến tôi."

"Đúng vậy, chuyện không liên quan tới cô."

"Không sai nha, tôi cũng không nói chuyện liên quan đến tôi."

Hai người bắt đầu lặp qua lặp lại một câu, cuộc tranh luận khá vô nghĩa. Nói xong lời cuối cả hai cùng nở nụ cười.

"Ngu ngốc, nhanh đi vào thôi." Lúc này Ngu Thư Hân đi lên vòng qua thắt lưng Triệu Tiểu Đường, cánh tay mặc áo khoác rộng thùng thình ôm lấy Triệu Tiểu Đường, Triệu Tiểu Đường gần như rơi vào lòng Ngu Thư Hân. Mặt Triệu Tiểu Đường liên tục duy trì độ nóng, không thể không thừa nhận bản thân đang hưởng thụ cảm giác dựa vào nhau.

Xong đời, loại ấm áp lại thẹn thùng này là cảm giác gì!

Vào rạp chiếu phim quả nhiên ấm áp hơn rất nhiều, Triệu Tiểu Đường chú ý tới một chi tiết------- Ngu Thư Hân không có cởi áo khoác của nàng.

Tiến lên phía trước, Ngu Thư Hân hỏi Triệu Tiểu Đường có muốn ăn bỏng ngô hay không, Triệu Tiểu Đường hung hăng lắc đầu: "Ai muốn ăn cái loại đồ ăn trẻ con thích đó."

"Cô không phải trẻ nhỏ sao? So với tôi nhỏ hơn ba tuổi." Nói xong liền mua hai ly coca và một phần bỏng ngô. Triệu Tiểu Đường nhớ tới đêm hai bên nói tuổi của mình…… Có chút tiếc nuối, nếu nàng và Ngu Thư Hân không gặp nhau trong tình huống hoang đường như vậy, có phải hiện tại mối quan hệ của hai người sẽ tốt hơn không? Trong lòng luôn có vướng mắc, mối quan hệ của hai người thật sự rất hỗn loạn. Muốn nói cho Ngu Thư Hân biết "Tại sao chúng ta không thử cùng nhau", lại sợ chỉ là mơ tưởng riêng của nàng.

Ngu Thư Hân rốt cuộc suy nghĩ như thế nào?

Ngu Thư Hân đem đồ ăn vặt giao cho Triệu Tiểu Đường giữ, cầm vé đi phía trước, Triệu Tiểu Đường như đứa nhỏ đi phía sau. Trong rạp hơi tối, bởi vì chỗ ngồi nhỏ nên Ngu Thư Hân cởi áo khoác, gấp gọn gàng. Triệu Tiểu Đường nghĩ Ngu Thư Hân muốn đem áo trả lại, kết quả Ngu Thư Hân đem áo đặt ở lưng ghế, thoải mái làm nơi tựa lưng, một bộ dáng hưởng thụ.
Hỗn đản này, cô cho là đang ở phòng khách nhà cô sao. Triệu Tiểu Đường khinh bỉ theo cách của mình, ôm khư khư bỏng ngô ăn cho hả giận.

[Daiyuhaitang] TỔNG GIÁM "KHÔNG ĐÁNG YÊU" CỦA TÔI(COVER)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ