Phần 36

585 46 2
                                    


Đới Manh ở nhà Ngu Thư Hân, Ngu Thư Hân cũng không hỏi Đới Manh lần này về nước làm gì, Đới Manh cũng chưa nói, đây là hình ảnh điển hình lúc hai người ở cùng nhau.

Thời gian hai người Ngu Thư Hân và Đới Manh quen biết so với thời gian quen biết Lục Nhuyễn Tranh còn lâu hơn, không biết có phải Ngu gia phong thủy không tốt hay không, trên cơ bản những người bạn nữ bên cạnh Ngu Thư Hân đều không quá hứng thú với nam nhân. Mà ngay cả Đới Manh, thời gian ở trong nước sợ bị mẹ đánh gãy chân nên cũng không dám trêu chọc mấy em gái, đến khi ra nước ngoài mới mơ hồ nghe được Đới Manh nói có một số cô bạn gái đặc biệt xinh đẹp.

Người biết rõ nhất chuyện tình Ngu Thư Hân và Lục Nhuyễn Tranh là Đới Manh. Nhưng đến bây giờ Đới Manh cũng không hỏi cái gì, nhiều lắm thì khi thấy hai người cãi nhau mới biểu đạt tâm tình vui sướng khi người gặp họa mà thôi.

Đới Manh tắm xong chuẩn bị đi ngủ, thấy Ngu Thư Hân còn đang đọc sách, thuận miệng hỏi: "Cậu còn không ngủ? Hơn nửa đêm còn đọc sách gì a."

"Cậu ngủ trước đi."

"Hân Hân không ngủ cùng người ta sao?" Đới Manh dùng giọng điệu làm nũng nói, "Dù sao Tiểu Hân với Tiểu Tranh cũng chia tay, không cần kiêng dè phải không?" Đới Manh cười quái dị vuốt mặt Ngu Thư Hân, Ngu Thư Hân bất đắc dĩ nói: "Thấy cậu giống như thấy mẹ của mình, cậu có thể tưởng tưởng ra cảnh mẹ cậu nói ra câu này. Cậu đừng làm mình ghê tởm được không?"

Đới Manh phơi nắng ba ngày, nhan sắc như cái thi thể: "Cậu nói như vậy mình thật sự bị tổn thương."

"Được rồi, được rồi, cậu nhanh đi ngủ đi. Mình xem phần này xong thì ngủ liền." Ngu Thư Hân như trước, đem khách sắp xếp ở phòng ngủ, bản thân thì đem chăn đến phòng khách, chuẩn bị xây căn cứ tạm thời ở sô pha.

Đới Manh gật gật đầu, quả thật rất mệt mỏi, còn phải điều chỉnh lại việc sai múi giờ.

Đới Manh ôm chăn đi về hướng phòng ngủ, đi một nửa quay đầu lại nói: "Dù sao cậu cũng đừng làm khó bản thân. Chia tay thì chia tay, chúng ta sẽ tìm được người tốt hơn."

Ngu Thư Hân không nói chuyện chỉ là im lặng nhìn Đới Manh.

"Vẫn không nỡ chia tay cô ấy?"

Ngu Thư Hân nhụt chí nói: "Mình hiện tại không biết mình đang suy nghĩ gì. Mình cảm thấy không thể cùng Lục Nhuyễn Tranh nữa, cũng không nghĩ gặp lại cùng chơi trò ngây thơ với cô ấy."

"Đã có suy nghĩ khẳng định như vậy, tại sao còn phiền não? Mình đoán thử xem…." Đới Manh nghiêm trang nói, "Hân Hân cậu không phải là thích người khác chứ?"

Ngu Thư Hân ánh mắt không đổi nhưng hiện lên một chút thẹn thùng, cũng không nói lời nào.

Đới Manh kinh ngạc: "Hân Hân, không nghĩ tới, đời này cậu còn có thể thích người khác!"

Ngu Thư Hân nhẹ nhàng thở dài, tươi cười thật mỏi mệt: "Tiểu Manh", kì thật đều do tự mình đa tình."

"Đơn phương yêu mến?"

Ngu Thư Hân từ chối trả lời.

"Thế giới này quá điên cuồng, mình muốn biết người như thế nào có thể làm cho cậu tương tư đơn phương."

[Daiyuhaitang] TỔNG GIÁM "KHÔNG ĐÁNG YÊU" CỦA TÔI(COVER)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ