Chương 26

12.2K 955 503
                                    

Chương 26: Chuyển nhà

Đêm nay hắn mơ một giấc mơ lâu rồi chưa gặp, mơ thấy một số chuyện trước đây, cũng mơ tới một người.

Dịch:

Beta: Cúc kiên cường

Văn Thời đổ lỗi xong nhanh chóng cúp điện thoại

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Văn Thời đổ lỗi xong nhanh chóng cúp điện thoại.

Tốc độ cực kỳ mau lẹ, Hạ Tiều còn chưa kịp phản ứng.

Nếu không phải hắn vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, cộng thêm chưa từng làm thế với người khác. Hạ Tiều có khi sẽ nghi ngờ anh mình thật sự khá nghịch ngợm ấy chứ.

Hạ Tiều yên lặng nhét điện thoại vào trong túi, khen ngợi: "Anh, không ngờ anh còn biết cách tắt điện thoại nữa nha."

Văn Thời xách con mèo mình run tay làm ra, giọng mỉa mai: "Tôi bị thiểu năng trí tuệ à?"

"Không không không, ý em không phải vậy." Hạ Tiều vội vàng xua tay, "Ý em là anh chưa dùng điện thoại bao giờ mà cũng biết cách này, đúng là thông minh."

Văn Thời mặt không cảm xúc nhìn cậu.

Hạ Tiều: "...."

Hạ Tiều: "Em sai rồi."

Cậu vô cùng tự giác nhận sai, sau đó niềm nở hỏi: "À phải rồi, hay là lát nữa mua cho anh một chiếc điện thoại nhé."

Văn Thời không có hứng thú: "Tôi cần nó để liên lạc với ai?"

Hạ Tiều há hốc mồm, tiếp đó ngậm miệng.

Cậu đột nhiên nhận ra Văn Thời chẳng có ai để liên lạc ở thế giới này cả, người từng quen đều qua đời hết rồi, chỉ có duy nhất mình cậu, mặc dù ngoài miệng gọi là "Anh" nhưng thật ra quen biết chưa bao lâu.

......Lại còn không phải người thật.

Hạ Tiều ỉu xìu cắn môi nghĩ bản thân đúng là biết nói chuyện, hết chuyện để nói rồi hay sao mà nhắc đến việc này. Nhưng lời đã ra khỏi miệng, không nói tiếp lại càng tệ hơn.

Thế là cậu bắt đầu tán gẫu: "Thế thì anh không biết rồi. Anh tưởng em dùng di động chỉ để gọi điện thoại thôi à? Sai quá sai. Một ngày 24 tiếng, em có thể ôm lấy nó hơn 16 tiếng để làm những chuyện mà em muốn làm, trừ chức năng liên lạc ra."

Văn Thời: "?"

Hạ Tiều nhìn dáng vẻ bị dao động của anh mình, nhân dịp đối phương chưa kịp phản ứng, cậu lập tức kết luận: "Tóm lại, đó là một bảo bối mà anh nên sở hữu."

[Dịch] Phán quan - Mộc Tô LýNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ