Chương 61: Thông suốt

4.6K 229 7
                                    

"Phốc khụ khụ khụ......"

Lặng im bên cạnh bàn, Đàm Vân Sưởng bị lời nói của Lạc Trạm làm cho sặc một ngụm Coca, vỗ ngực ho khan đánh vỡ yên lặng.

Cứng đờ người lấy lại tinh thần.

Bị một câu "Gọi dì" nện xuống, hai cô gái trẻ cũng không đứng vững được.

"Người gì đây."

Người kia tức giận mà lẩm bẩm câu, giữ chặt người bạn xoay người rời đi.

Đàm Vân Sưởng bên này đỡ cái bàn ho khan xong, còn chưa ngồi thẳng dậy đã nhịn không được cười: "Không phải bạn gái mà là con gái? Tổ tông cậu này cũng quá đỉnh ha ha ha ha......"

"Không thì sao." Lạc Trạm dựa vào ghế mây, rũ tay lười biếng mà đặt ở một bên, nghe vậy chỉ lãnh đạm khép mắt, "Nói phải, sau đó chờ cô ta báo tôi dụ dỗ trẻ vị thành niên sao?"

Đàm Vân Sưởng: "Hầy, nói như vậy làm gì, cô ta không phải hỏi xin WeChat sao? Cho là được."

Lạc Trạm hừ nhẹ: "Phương thức liên hệ này, phải là bạn gái đồng ý mới có thể cho."

"?"Đàm Vân Sưởng ngạc nhiên, "Cậu có bạn gái sao?"

"Không có."

"Vậy ai tới đồng ý??"

"...... Tương lai."

Lạc Trạm nói xong, lười biếng rũ mắt ――

Ngồi ở ghế mây cô từ đầu đến cuối hơi cúi đầu. Tóc dài rũ ở bên cạnh, che mặt đến kín mít, nhìn không ra biểu tình, cũng không biết suy nghĩ cái gì.

Lạc Trạm lúc này mới phát hiện có khác thường.

Anh ngồi dậy, sự lười nhác trong thanh âm biến đâu mất: "Đường Nhiễm?"

An tĩnh hai giây, cô hơi ngẩng đầu: "A?" Như mới vừa lấy lại tinh thần.

Lạc Trạm nhẹ nhàng thở ra, bất đắc dĩ: "Nghĩ cái gì đấy, nhập tâm như vậy?"

"Không," Cô cầm bình sữa bò vị chuối, lại lắc đầu, "Không có gì."

"......"

Lạc Trạm nhíu mày.

Anh rất rõ ràng có thể cảm giác được cô có cái gì đó giấu diếm anh, không muốn cho anh biết.
Không đợi Lạc Trạm truy hỏi, Đàm Vân Sưởng bên cạnh chống mặt không có ý tốt mà nhìn anh một cái, mở miệng: "Đường Nhiễm, em thấy thế nào?"

Đường Nhiễm chậm nửa nhịp mà ngẩng đầu, mờ mịt hỏi: "Thấy cái gì?"

"Chính là chuyện Lạc Trạm mới nói đó, phải là bạn gái đồng ý, cậu ta mới có thể giao phương thức liên hệ của mình."

Cô trầm mặc hai giây, gật gật đầu: "Khá tốt."

"Vậy nếu, anh là nói nếu nha." Đàm Vân Sưởng biểu tình rõ ràng nghẹn đến hư, giọng nói lại ra vẻ nghiêm túc, hiển nhiên là bắt nạt cô nhìn không được.

Lạc Trạm lạnh con ngươi, cảnh cáo mà nhìn hắn.

Đường Nhiễm nhìn không được ánh mắt hai người đang giao lưu, hỏi: "Nếu cái gì?"

[Edit]Đừng khócNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ