Chương 94: Cha mẹ

4.9K 250 5
                                    

Lầu chính Lạc gia, phòng vật lý trị liệu.

Lạc Trạm mặc áo bệnh nhân rộng thùng thình mềm mại màu xanh biển, nằm sấp trên giường.

Trên người Lạc Trạm là quần dài cùng áo tay ngắn, từ khuỷu tay đi xuống bộ phận đều lỏa lồ ở trong không khí. Màu da anh là trời sinh trắng lạnh, này cũng liền khiến cho trên cánh tay lộ ra đó, những vết bầm xanh tím trở nên càng thêm chói mắt.

Bên giường, một vị lão nhân thoạt nhìn 50-60 tuổi nhưng tinh thần sáng láng đang vắt khô khăn lông tẩm nước thuốc trong, phẩy phẩy trong không trung.

Nằm ở trên giường Lạc Trạm hơi nhíu mi, quay đầu sang hướng khác: "Nước thuốc này thêm thứ gì?"

Lão sư trị liệu cười rộ lên: "Ngại nó khó ngửi?"

"Hương vị này phải nói là khó có thể chịu đựng."

"Vậy kỳ quái," Lão sư hài hước nói, "Tiểu thiếu gia ngay cả gia pháp Lạc gia cũng không sợ, mới cái hương vị nước thuốc này mà đã không chịu được?"

Lạc Trạm nghe vậy khựng lại: "Đó là vì từ hôn mới dùng gia pháp, hiện tại chính là chịu đựng vô ích."

"Ồ? Nếu điều kiện giống nhau, vậy tiểu thiếu gia là có thể chịu hương vị này sao?"

Lão sư một bên cùng Lạc Trạm nói chuyện để phân tán lực chú ý, một bên đem khăn lông còn nóng đắp ở trên cánh tay phải Lạc Trạm, chậm rãi mát xa.

Lực độ dù nhẹ cũng là vết thương, huống chi muốn xoa tan máu bầm dưới da, lực đạo quá nhẹ cũng không có tác dụng —— bàn tay gân cốt hữu lực làn da thô ráp của lão sư cách lớp khăn lông nhấn một cái, lông mày Lạc Trạm đã vô thức nhíu lại.

Nhẹ nhàng chậm chạp thả ra một ngụm khí lạnh, Lạc Trạm dựa vào cái gối trên giường, lười biếng mà cong môi: "Nếu điều kiện đổi thành giống nhau, đừng nói chịu đựng hương vị này, bảo cháu uống nó cũng được."

Lão sư sửng sốt, lực đạo liền mất chuẩn.

"...... Áu."

Lạc Trạm bị ấn đến chỗ đau, cắn răng ngăn tiếng kêu rên, thân thể lại không kiềm chế được bản năng run run.

Chờ đến khi hệ thần kinh bị tê liệt bởi khoảnh khắc đau đớn kia khôi phục lại bình thường, Lạc Trạm tức giận đến bật cười, quay đầu nhìn về phía lão sư trị liệu——

"Gia pháp Lạc gia kỳ thật là hai bộ đi? Bộ trên là cháu bị ông nội đánh, bộ dưới là bị đưa tới nơi này trị liệu vật lí?"

"Xin lỗi tiểu thiếu gia, người già rồi, tay không ổn." Lão sư tốt tính cười cười, cúi đầu tiếp tục mát xa chỗ máu bầm cho Lạc Trạm, "Vì không muốn cưới người ở Đường gia kia mà chịu tội nhiều như vậy, tiểu thiếu gia ghét người ta lắm hả?"

Lạc Trạm bò trở về: "Cháu cũng không phải là vì cô ta mới chịu tội."

"Vậy là vì thần thánh phương nào?"

"......" Lạc Trạm rũ mắt, đến một khắc khóe miệng vô thức nhếch lên, "Bí mật."

Lão sư cũng cười theo: "Ai da, tôi đây chờ mong được thấy vị tiểu thư lợi hại còn chưa có vào cửa Lạc gia đã nháo đến Lạc gia trong ngoài loạn thành một đoàn, còn có thể khiến tiểu thiếu gia của chúng ta từ nhỏ đến lớn bàn tay cũng chưa từng bị tát một cái lại bị đánh thành như vậy."

[Edit]Đừng khócNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ