Trần Mỹ Anh chưa kịp định thần là chuyện gì thì người phụ nữ kia đã chạy ra ngoài kêu lên, "Mình ơi mình. Con nó bị ma nhập rồi mình ơi!"
Trần Mỹ Anh ở đây đang chạy một dọc suy nghĩ trong đầu, "Cái quát đờ heo, ma nhập cái đách gì."
"Con sao rồi Huy, bây đâu gọi thầy Tư tới xem cậu bây đi." người đàn ông nào đó vào sờ trán Trần Mỹ Anh, nhìn thấy cô ngơ ngáo cũng trở nên lo lắng nghĩ rằng con mình đã rơi xuống nước nên bị ma da kéo mất hồn.
"Huy nào, tôi không phải tên Huy. Tôi là Trần Mỹ Anh, tôi là con gái. Ai cắt tóc tôi thành ra thế này?" Trần Mỹ Anh khó chịu la lên khiến người ở đây càng ngày càng trở nên sợ hãi và lo lắng. Gia nhân sau khi chứng kiến cũng run rẩy chạy đi tìm thầy Tư.
Người gọi là thầy Tư là một thầy cúng có tiếng trong vùng, ông ta vạch mắt vạch mũi Trần Mỹ Anh ra xem rồi phán, "Cậu ba nhà này đã bị một con ma nữ nhập vào, ông xem đến cử chỉ cũng vô cùng ẻo lã. Nên nhanh chóng lập một bàn cúng có heo có gà để tui đuổi con ma này đi."
Người gọi là thầy Tư cầm bút ghi vào tờ giấy một loạt đồ cúng kiến cần mua còn Trần Mỹ Anh muốn nhanh chóng thoát khỏi cái nơi điên khùng này, cô là con gái chính hiệu mà lại nói cô là đàn ông ẻo lã. Thử hỏi ai mà không tức?
Trần Mỹ Anh đúng kiểu Việt Nam nói là làm, chẳng ngần ngại chạy xông ra ngoài. Nhưng chưa chạy được đến đâu đã bị gia nhân bắt trói lại quăng lên bộ đi văng ở góc nhà, cô vùng vẫy la hét làm cho ai cũng sợ hãi, "Cha, thằng Huy nó bị té sông tỉnh dậy thì phải gọi đốc tờ chứ. Cha gọi mấy thứ tào lao này không chừng nó chết luôn đó đa!" con trai lớn của ông thấy em trai mình bị trói như vậy cũng khá sốt ruột, tuy là cậu hai có tiếng ăn chơi nhưng không hề là một người anh xấu nhưng cũng chẳng yêu thương nhau thắm thiết keo sơn như tên gọi anh em một nhà. Do thấy em mình sắp bị hành chết tới nơi thì cũng tiện miệng kêu lên mà thôi.
Cậu hai luôn luôn bị giật dây để sinh con nối dõi để thừa hưởng gia sản, nhưng cậu hai nào muốn tính toánh đau đầu. Cậu ta chỉ thích đi uống rượu đàn đúm trai gái mặc dù đã có vợ ở nhà, nên khắp cái xứ Vĩnh Long này chả ai mà không biết cậu hai Quân là người ăn chơi tiêu pha như cái cối, năm nghìn đồng đông dương chỉ qua một đêm mà cậu ta tiêu xài chỉ còn vỏn vẹn hai trăm đồng còn thiếu lại tiền chủ quán khiến cho cậu ba Huy phải đem tiền đến chuộc về.
Cả nhà rất nhiều người xúm lại xem, có cả bốn bà vợ của địa chủ Hoàng Bảo Gia Hưng, bà ba lo lắng cho con mình đang bị trói ở kia, "Mình ơi, tháo dây cho con đi. Trói nó như vậy nó đau thì sao?"
Thầy Tư ngậm một miệng đầy rượu đến phun cái phẹt, chốc sau từ đầu tới cổ Trần Mỹ Anh đều ướt mem còn chưa kể dính mấy cái quần què gid chả biết, trông có vẻ giống như thức ăn thừa từ kẽ răng. Trần Mỹ Anh gớm ghiếc khi nhìn thấy ông ta ngậm tiếp một hớp rượu định phun thêm lần nữa, Trần Mỹ Anh nhớ tới những thứ bám bám trên người mình cả kinh liền hét lên "Đậu xanh rau má cái thằng cha già này, ông mà phun cái nữa là tui đấm ông sấp mặt nha nha."
BẠN ĐANG ĐỌC
[GL - Tự Viết - Thuần Việt ] Em Đáng Tuổi Bà Cố Tôi!!!
AléatoireGiới thiệu sơ lược ------ Trần Mỹ Anh bởi vì buồn tình, buồn tiền, buồn cả thế giới, rồi còn thiếu nợ tiền nóng mà bị xã hội đen dí chém, vì rối quá nên nhảy đại xuống dòng sông đen ngòm với nước đang xoáy cuồn cuộn. Cô cứ tưởng là mình đã chết rồi...