(Một buổi phỏng vấn nhỏ diễn ra trước sự kiện mặt nạ của Tái Dân, là ba ngày trước hỷ sự, thế nên đây chỉ là một phần tự thuật bé xíu xinh xinh của Hoàng Nhân Tuấn để mọi người hiểu thêm về nhân vật và biết thêm vài thông tin)
Tôi nguyên là Huang Renjun, đến nay là vừa trải qua 19 cái New year, cách đây 6 năm tôi bị bố dượng đánh đến ngất đi bằng một cú headshot, chẳng biết chết không mà thế quái nào lúc tỉnh dậy tôi lại thấy mình nằm trong thân thể của một người khác, có lạ lùng không cơ chứ. Từ từ ngồi xuống tôi kể chi tiết cho cả làng cùng nghe nè. Là một con người sống nguyên tắc từ nhỏ (tôi tự nhận thấy như vậy), tôi xin phép làm câu chuyện đời tôi thành một dàn bài với mở, thân, kết đầy đủ và tách ý rõ ràng. (Với cái lạnh Hà Nội, tác giả xin phép nằm đắp chăn để đồng hành cùng Renjunie trong câu chuyện này)
1. Mở bài:
Mười chín năm cuộc đời Huang Renjun tôi diễn ra nhanh như một giấc mơ, nhanh đến mức tới giờ tôi vẫn không thể tin được mình sắp trở thành vợ người ta, không những thế còn là vợ hoàng tử Nê Ô Quốc, một đất nước chẳng có gì ngoài tiền và quyền thế (đấy là Lý Dương Dương nói với tôi thế, còn thực hư thế nào thì tôi chưa nghiệm được).2. Thân bài: đồng hành cùng thân bài là chuyên mục điền vào chỗ trống (tôi không hiểu sao tác giả lại nghĩ ra cái phần này thay vì cho tôi tự biên tự diễn, cơ mà bà í là nhà tài trợ và đồng kịch bản nên là... ừm hứm... thôi vậy)
2.1. Sơ yếu lí lịch thời hiện đại:
_ Tên: Huang Renjun._ Tuổi: trước khi tôi bị xuyên tới đây là 13, biết không, lúc đó tôi là hotboy nổi nhất các trường cấp hai trong khu vực tôi sống á.
_ Người thân: Tôi trước sống cùng ba dượng - một người đàn ông ngoài cái sắc ra thì chẳng biết ông ta có điểm quái gì tốt mà mẹ tôi mê như điếu đổ hốt về, ông ta lúc mẹ tôi còn sống thì hay mua cho tôi cái này cái kia, hỏi han, săn sóc các kiểu, chiều chuộng như con đẻ, ấy thế mà ngay sau 49 ngày của mẹ tôi, ông ta như là rắn lột da bay cha nó màu sắc ban đầu, quay ngoắt 180 độ như đầu con cú, chuyển sang hạch sách, hành hạ tôi. Ban đầu chỉ là chửi, chửi nhẹ nhàng như rót nước vào tai (và tất nhiên nước tai này ào ào chảy qua tai kia nên giờ tôi chẳng nhớ ông ta mắng mình cái quỷ gì nữa), sau đó chửi ầm ầm như cơn dông mùa hè mỗi lần tôi chực chờ phơi quần áo là lại xả xuống, rồi lên một level mới là thượng cẳng tay, hạ cẳng chân với tôi. Ông ta có cái gậy to cực, nghe bảo là vật gia truyền tổ tiên ông í để lại để dạy con cháu, đánh cũng đau lắm, đau đến nỗi tôi ứa nước mắt, khóc như mưa luôn ấy. Nhưng không hiểu sao ngày đó tôi không kháng cự, cũng chẳng dám hó hé với ai (vì trông ông ta hiền lành tử tế nên hình như chẳng ai tin tôi cả trừ mấy đứa bạn), à mà phải thôi, một phần vì Renjun năm đó đâu có được mạnh mẽ như bây giờ nhỉ. Renjun năm đó chỉ biết trốn trong góc nhà thôi... haha... thật khờ...
_ Bạn thân: ừm chỉ có mấy người bạn xã giao thôi, à mà nếu tính cả bạn thuở nhỏ thì có hai người, theo trí nhớ mông lung của tôi thì một là Lee Donghuyck - đứa nhỏ này năm đó nói rất nhiều, mọi người không tưởng tượng nổi nó nói nhiều đến mức nào đâu, nói từ đêm sang ngày, từ ngày sang đêm, từ bán cầu nam sang bán cầu bắc, nói đến nỗi ngồi bên cạnh nó tôi phải bịt lỗ tai lại bằng 7749 tờ giấy, vừa để cách âm, vừa để lau mặt những lúc mưa xuân ập tới khuôn mặt đẹp tuyệt vời của mình. Nói vậy chứ nó tốt bụng lắm, luôn ra mặt bảo vệ bạn mình. Đứa nhóc thứ hai tên Na Jaemin, bọn tôi hay quen gọi là Nana, trái ngược với Donghuyck, thằng nhóc này lại cạy răng không nói nửa lời, im như thóc đổ bồ, chơi chung với nhau nhưng nó ít khi nói chuyện với tôi lắm. Nhưng được cái nó là dạng người hành động thay cho nói, rất ấm áp, giúp đỡ tôi rất nhiều, với cả một cái nữa tôi ưa ở nhóc này là nụ cười rất đẹp, dù nó chỉ cười một, hai lần gì đó trước khi tôi phải chuyển trường vì ba mẹ ly hôn. Thằng nhóc hay bị bắt nạt, cơ mà có Donghuyck hổ báo bên cạnh bảo vệ, tôi nghĩ nó sẽ không sao đâu. Ây dà, tôi lên chín thì đã không được gặp hai đứa nữa rồi, nhưng cho tới hiện tại, nếu như hai đứa nhóc ấy, à không hai bạn ấy chứ, còn sống mạnh khoẻ thì chắc sẽ đẹp trai lắm cho mà xem, vì hồi nhỏ trông đứa nào cũng có nét tốt cả. Hi vọng lúc nào đó sẽ gặp lại!
BẠN ĐANG ĐỌC
[NCT DREAM x Yangyang] Xuyên không thực mệt!
FanfictionBa chàng trai trẻ từ thế giới hiện đại do bất cẩn mà xuyên từ thế kỉ 21 về một triều đại khỉ ho cò gáy nào đó không có trong lịch sử, mỗi người mang một thân phận mới khác nhau, nhưng trớ trêu thay đã xuyên rồi còn bị đem bán qua nước khác cầu thân...