4. Liệu 10 Năm Em Còn Nhớ Tôi?

646 51 1
                                    

---------------------------------------------------------
[Singto]

Nghĩ đi nghĩ lại cũng đã 10 năm rồi, 10 năm cũng không phải là con số nhỏ nếu tính ra thì nhiêu ngày nhỉ? Được 1000 không? 10 năm tôi thực hiện lời hứa năm ấy, 10 năm vẫn đợi em, 10 năm tôi vẫn luôn nuôi hy vọng, 10 năm hy vọng không ít đi nó chỉ nhiều thêm. 

Tôi đã từng mơ về một ngày hè nào đó với nắng ấm và gió ấm từ biển khơi, tôi bước đến bãi biển ấy sẽ thấy em đứng đó vẫy tay chào tôi, rồi cười thật tươi nói rằng "Lâu rồi không gặp?". Tôi sẽ đi lại ôm em ấy vào lòng, sẽ cùng em ngồi bên bãi biển ấy, kể cho em nghe những chuyện suốt 10 năm qua. Nhưng rồi tôi rời khỏi giấc mộng ấy và đối mặt với một sự thật của thực tế, đó là em ấy không còn nữa. 

Nếu hỏi tôi đã từng cố quên em ấy bao giờ chưa thì có lẽ đã rất nhiều lần tôi quen người nào đó chỉ để quên em, nhưng lại chỉ kéo dài 1 tuần vì tôi luôn nghĩ tới Krist. Tôi luôn từ chối những cô gái tỏ tình tôi, rồi mỗi khi đêm đến mình tôi ngồi trong góc phòng cô đơn, hằng đêm tôi nhớ về mỗi em, về kỉ niệm của cả hai.

Tôi mệt mỏi ngồi dậy khỏi giường, mỗi ngày của tôi đều rất bình thường chỉ dậy đi làm rồi lại về, có lẽ chưa đến mức phải dùng từ nhạt nhẽo vì tôi vẫn còn những anh em đồng nghiệp ở công ty hay rủ rê đi quẩy mỗi cuối tuần. Hiện tại tôi đang ở trong một căn hộ nhỏ, tiền vừa đủ sài không quá mắc mà lại rất thích nữa, có cả ban công nhìn được cảnh thành phố ấy chứ, tôi chụp được mấy bức khá là đẹp. 

Sau khi vệ sinh tôi bước ra khỏi phòng hiện tại tôi đang ở một mình, nên đương nhiên việc làm đồ ăn do tôi phụ trách, nhưng có lẽ không phải hôm nay vì hôm nay tôi lười quá nên đành ra ngoài ăn vậy. Bữa sáng của tôi khá đơn giản chỉ là một ly cà phê cùng cái bánh mỳ ngọt mà tôi mua trên đường tới công ty. 

Giờ này công ty đông đúc người ra vào tôi tính xuống nhà ăn nhưng có lẽ sẽ rất đông nên thôi có lẽ tôi sẽ lên thẳng phòng làm việc. Tôi đi giữa sảnh nơi lúc nào cũng đông đúc đến quen thuộc, tôi hôm nay cứ thấy lạ cảm giác như thể có điều gì đó sắp xảy ra vậy, tôi bước tới thang máy bên trái để lên văn phòng, thì bỗng đầu tôi nhói lên, hình ảnh em bỗng hiện ra và khẽ gọi tên tôi "Singto", gì đây? Sao tôi có cảm giác em ở rất gần đây? 

Tôi vội nhìn xung quanh như chắc chắn em ở đây với hy vọng sẽ tìm được em, nhưng đổi lại là không gì cả không thấy em đâu, rốt cuộc tôi bị sao vậy nè? Tôi đành gạt hết cảm xúc ấy đi rồi lên văn phòng làm việc của mình, vừa đặt đít xuống bàn làm việc thì ông anh từ đâu lao tới bắt đầu chọc ghẹo tôi.

"Sao thế Singto? Mệt thế, bộ hôm qua cuối tuần đi quẩy với em nào à?"

"Anh thôi đi hôm qua thức chạy deadline mệt chết đi được, tâm với chí đâu mà quẩy với chả bời chứ."

"Sao vậy cuối tuần mà không đi chơi, hẹn hò gì sao?"

"Nay có cuộc họp nên tôi phải vội chạy của tôi rồi cái của ông thì thời gian đâu mà rời khỏi nhà chứ."

"Á, chết! Tao quên tao có nhờ mày làm báo cáo giùm tao, xin lỗi nha. Nhưng mà cũng nợ mày đừng lo lần tới đi bar có chỗ có mấy em gái xinh lắm."-Coi tức không chớ.

[SingtoKrist] Từ Lời Hứa Thành Lời YêuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ