26.Cuộc Sống Bình Yên Của Một Cặp Đôi.

402 29 1
                                    

------------------------------
[Singto]

Khoảng khắc như cả thế giới như sụp đổ, khoảng khắc khi tôi nhìn thấy em nằm gục dưới đất tôi rất sợ, nhìn thấy em nằm bất tỉnh dưới nền nhà kia làm tôi nhớ tới khoảng khắc của 10 năm trước ngày mà em gặp tai nạn. Ôm em trong vòng tay của mình mặt Krist xanh xao và nhăn nhó vì đau tay em trong vô thức mà nắm lấy áo tôi, còn tôi liên tục gọi tên em, tôi sợ em sẽ xảy ra chuyện gì, tôi sợ em sẽ không mở mắt nữa, liên tục gọi tên em như vậy chỉ mong em có thể nghe thấy mà tỉnh dậy.

Bố tôi nghe ồn ào cũng chạy lên, ông hoảng hốt nhìn thấy Krist đang ngất trên vòng tay tôi, nhanh chóng ông phụ tôi đỡ Krist lên giường.

Boonrod: Phải rồi, Ian ba của Tan là bác sĩ, mau lên.

Nghe câu nói ấy như một cây vợt vớt lấy trái tim đanng rơi tự do của tôi, tôi nhanh chân chạy thật nhanh qua nhà Tan gọi bác ấy, chúng tôi trở về nhà để chăm sóc Krist. Tình trạng Krist giờ đã đỡ hơn nhưng em ấy vẫn chưa tỉnh lại, tôi lo lắng ngồi kế bên em nắm tay em, bố tôi đã đưa bác về, Fiat nãy giờ vẫn khóc nức nở ngồi kế bên Krist chắc hẳn thằng bé lo cho Krist lắm, tôi đành phải an ủi Fiat dù trong lòng không khá hơn là bao.

Tôi quay lại nhìn Krist thì thấy mi mắt em cử động, tôi vội ngồi dậy gọi tên em, Krist từ từ mở mắt nhìn tôi lòng tôi nhẹ nhõm hẳn khi em mở mắt, chỉ là tôi bất ngờ khi em bật khóc ngồi dậy ôm chầm lấy tôi, chỉ là giờ em tỉnh dậy rồi tôi vui lắm ôm em lại nhẹ xoa lưng em.

Krist: Em..hức...em nhớ rồi,...hức...tất cả...hức...nó vẫn luôn ở đó những kí ức mà em chưa từng quên nó vẫn luôn ở đó....hức...

Singto: Em nhớ...? Em vừa nói em nhớ lại tất cả?

Tôi hỏi lại lần nữa, gương mặt em tươi cười cùng những giọt nước mắt hạnh phúc gật đầu. Tôi vui mừng ôm em vào lòng cảm giác hạnh phúc dâng trào trong lòng, Fiat thấy Krist tỉnh dậy cũng vui mừng ôm chầm lấy chúng tôi, tôi dang tay rộng ra ôm lấy cả hai người, khoảng khắc này có lẽ tôi muốn nó kéo dài thật lâu cái ôm ấm áp của ba chúng tôi, tôi muốn tận hưởng nó thật lâu. Những năm qua, tôi luôn mơ về hình ảnh này một gia đình hạnh phúc, câu nói của em cứ như tiếng chuông vậy đánh thức tôi khỏi ác mộng để giờ đây tôi ngập tràn trong hạnh phúc.

Chúng tôi ôm nhau khóc thật lâu đến khi bình tĩnh lại Fiat mệt mà ngủ thiếp đi, em từ từ rời khỏi tôi mỉm cười tay em cũng cầm cuốn sổ lên đưa tôi xem.

Singto: Cuốn sổ này...

Krist: Anh còn nhớ nó chứ món quà sinh nhật đầu tiên em tặng anh, thật nhiều kỉ niệm của chúng ta trong này, anh đã lưu giữ tất cả, suốt khoảng thời gian ta bên nhau.

Singto: Đã lâu rồi anh chưa thấy nó,ngày anh lên Bangkok anh đã cất nó vào tủ vì mỗi khi thấy nó anh lại nhớ em rất nhiều, anh lại chìm trong nỗi nhớ dai dẳng ấy.

Krist: Em từng tặng anh cuốn sổ này em còn nhớ lúc đó em đã nói anh hãy lưu trữ thật nhiều kỉ niệm về những người anh yêu vào đây, để anh không bao giờ quên.

Singto: Anh đã lưu trữ tất cả về hình ảnh của em, bởi vì anh yêu em Krist anh từng rất ghét cuốn sổ này vì nó luôn khiến anh nhớ đến em, nhưng giờ có lẽ anh phải cảm ơn nó, nhờ vậy mà em có thể nhớ lại, cuốn sổ này có vẻ không bình thường nhỉ?

[SingtoKrist] Từ Lời Hứa Thành Lời YêuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ