26. Mèo meo

5.9K 443 16
                                    

Mấy cái mình đăng linh tinh trên Facebook, gom lại cho mọi người đọc nè. Hic gần một tuần mình chưa update tập mới.

Fushiguro Megumi dạo gần đây đang có chuyện gì đó. Đầu ngón tay có vài miếng băng keo cá nhân. Quầng thâm dưới mắt bỗng dưng xuất hiện. Thường xuyên cảm thấy đau lưng.

Và đặc biệt, cậu còn treo một cái bảng ghi chú trước phòng. [Yêu cầu mọi người, đặc biệt là t/b gõ cửa trước khi vào]

Được xướng tên rõ ràng như thế làm cho bạn vừa ngượng vừa không khỏi chết lên chết xuống vì tò mò. Trước giờ Megumi luôn dung túng cho bạn muốn vào phòng cậu ấy lúc nào cũng được, và bạn nhớ mình đâu xông vào tùy tiện tới nỗi Megumi phải đặt ra luật như này đâu chứ.

"Nhất định là cậu đang giấu cái gì đó!"

"... vớ vẩn. Uống nhanh đi còn quay trở lại tập."

Áp lon nước lạnh toát vào má bạn, Megumi quay đi nhìn về phía hàng cây, không biết có phải là để tránh ánh mắt như muốn thiêu đốt của bạn. Rõ ràng là nói dối, bạn thầm nghĩ, Megumi lúc nào nói dối cũng đều khựng lại vài giây rồi mới đáp.

Nhưng cũng bởi vì đối phương là Megumi nên dù cho bạn có hỏi bao nhiêu vẫn không cạy miệng nổi.

Lấy ví dụ cho lần hỏi thứ 50 trong buổi tập, bực mình trước sự dai dẳng của bạn, Megumi liền dùng tay cốc vào đầu bạn một cái. Cậu lườm bạn, đe dọa bạn tập luyện đàng hoàng vào nếu không cậu sẽ để không cho bạn lại gần phòng cậu thêm lần nào nữa.

Không kiếm được bất kì thông tin nào từ chính chủ, bạn lăn sang Yuuji và Nobara. Hai người ấy đều có cùng một thắc mắc, nhưng cũng giống như bạn, chỉ có một kết cục là bị Megumi đuổi đi.

Hỏi thầy Gojo thì càng khó hiểu hơn. Thầy chỉ lắc đầu bảo không biết, vậy mà lại cứ nhìn bạn cười cười đầy khả nghi.

Thi thoảng bạn bỗng thấy lăn tăn trong lòng, tự hỏi Megumi đã phát hiện ra tình cảm bạn dành cho cậu ấy rồi sao. Cậu ấy không hồi đáp, không phản ứng, chỉ lẳng lặng tách mình khỏi thế giới của bạn.. là như vậy có phải không?

Fushiguro Megumi là một người, dù cho câu từ chối tàn nhẫn đến thế nào thì vẫn chẳng thể khiến cho bạn ghét bỏ.

Nhưng mà..

"Tớ nhận ra vào mỗi sớm thức dậy, người đầu tiên tớ nhớ đến là cậu. Nên tớ nghĩ tớ thật sự thích cậu."

Fushiguro Megumi cũng là một người, nói ra lời tỏ tình dịu dàng hệt đại dương ấm áp, tựa như màu xanh trong đôi mắt cậu.

"Còn cái này, là thứ tớ không muốn cậu biết đến đây."

Một chiếc khăn len. Bạn nhận ra mình thích chiếc khăn ngay từ khoảnh khắc bạn nhìn thấy trên đôi tay Megumi, rồi khi cậu ấy quàng nó lên cổ bạn nữa. Thích. Bạn thật sự rất thích.

Thích chiếc khăn len này, thích cả Fushiguro Megumi.

Hít một hơi sâu để lấy lại bình tĩnh, ấy thế mà không ngăn được bản thân rơm rớm nước mắt. Bạn sụt sùi mấy tiếng, nói như mếu máo.

ThươngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ