Chương 11

8K 638 37
                                    

Ngày thứ hai Mễ Vị dứt khoát dậy sớm, làm một thùng chè đậu xanh lớn bỏ vào trong giếng nước làm lạnh , sau đó lại đi ra chợ mua không ít thịt trở về muối, chuẩn bị làm thịt chà bông cùng thịt khô.

Xử lý xong thịt đã sắp đến buổi trưa, nàng lại chuẩn bị cơm nắm cùng canh cá mè trắng đậu hủ, chuẩn bị xong thì chè đậu xanh treo trong giếng nước cũng đã lành lạnh, liền gom hết tất cả lên xe, thẳng đường đi ra bến tàu.

Mùi thơm của canh cá có thể nói là công nhiên phóng độc, không ít người bị mùi thơm này hấp dẫn mà đến, người không thiếu tiền sẽ mua một chén đỡ thèm, một tay cơm nắm một tay canh, miễn bàn có bao nhiêu thoải mái .

Càng có người ngày hôm qua hưởng được mùi vị rồi liền nhớ mãi không quên với món canh này, nhịn không được cơn thèm ăn mà hôm nay lại chạy tới mua.

"Nương, đồ ăn trong cái quán nhỏ này thoạt nhìn cũng được lắm, chúng ta ở chỗ này ăn chút đi." Lúc này, có ba người tiến đến, tựa hồ như mới vừa từ trên thuyền lên bờ, nhưng mà lão phụ nhân đi ở chính giữa tựa như không thoải mái, cả người hữu khí vô lực , cần phải dựa vào người khác đỡ mới có thể đứng vững.

Nam nhân trẻ tuổi bên cạnh hỏi lão phụ nhân: "Nương, mấy ngày rồi người không ăn uống được gì, canh này thơm như vậy, người cố gắng uống một chén đi."

Lão phụ nhân khoát tay, che ngực nói: "Ta buồn nôn l, ăn không vô, đợi lát nữa uống nước là được rồi; các ngươi ăn nhiều một chút rồi tiếp tục đi đường."

Nam nhân lo lắng nhíu mày, rất không yên lòng thân thể lão nương.

Mễ Vị liếc mắt liền nhìn ra sao lại thế này, cúi đầu bảo Mễ Tiểu Bảo: "Bảo Bảo, con bưng cái ghế của mình cho vị nãi nãi kia nghỉ ngơi một lát đi."

Mễ Tiểu Bảo nghe vậy lập tức đem cái ghế nhỏ của mình đang ngồi bưng qua, vỗ vỗ ghế, nhẹ giọng nói: "Nãi nãi người ngồi đi, nghỉ ngơi một chút liền không khó chịu nữa."

Tiểu gia hỏa này dễ thương đáng yêu, giọng nói tuy non nớt trẻ con nhưng lời lại rất ân cần tri kỷ, trong lòng phụ nhân đều mềm , không đành lòng cự tuyệt tiểu gia hỏa, lại ngồi xuống trên ghế, yêu thích sờ sờ tay nhỏ của nó, "Nãi nãi cám ơn ngươi a."

"Không sao không sao."

Mễ Vị hỏi: "Đại nương, người có phải say tàu hay không?"

Phụ nhân suy yếu cười cười, "Đúng a, ta say tàu, choáng váng vô cùng, thêm ngày lại nóng, lúc nào cũng buồn nôn, không có chút khẩu vị nào."

"Đại nương, chỗ ta còn có chè đậu xanh giúp giải nhiệt đây, người có muốn nhìn thử một chút hay không ? Rất giải nhiệt ."

Lão phụ nhân còn chưa kịp đáp, nhi tử của bà ngồi bên cạnh lại mở miệng trước, "Cho nương ta một chén đi,  nương ta nóng đến trong lòng cũng khó chịu, cần nhất là giải nhiệt."

Mễ Vị liền dùng chén lớn múc cho lão phụ nhân một chén chè, lão phụ nhân vốn đang không có khẩu vị, nhưng vừa thấy chè đậu xanh vàng mát lạnh lại điểm xuyết mấy hạt trái cây nhỏ trong chén, vừa thấy liền cảm thấy thoải mái mẻ, tựa hồ như khí nóng trên người đều bay đi không ít, đột nhiên liền muốn nếm thử .

【HOÀN】TIỆM CƠM NHÀ TA THẬT MỸ VỊNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ