Không quá hai ngày, Khâu Đại đưa tới mấy cái nồi lẩu Mễ Vị đặt làm nồi.
Mễ Vị thiết kế nồi là theo hình thức lẩu uyên ương, như vậy khách hàng có thể đồng thời thưởng thức được hai loại nước lẩu khác vị, đồng thời có thể dành cho người ăn cay và người không thể ăn cay.
Ngoại trừ nhiêu đó, thì mấy lò lửa nhỏ Mễ Vị đặt làm cũng giao đến, lò và nồi lẩu đều đã đầy đủ .
Ngày thứ hai Mễ Vị liền bắt tay làm nồi lẩu, nước súp thì nàng phối một bên là nước súp nấm, bỏ thêm ít cẩu kỷ dưỡng sinh và nấm vào, một bên khác là lẩu chua cay, bên trong bỏ thêm ít dưa cải chua, ớt bột và nấm kim châm, vừa ngon lại dinh dưỡng. Đồ ăn nhúng lẩu thì có mặn có chay, rửa sẵn và cắt ngay ngắn sạch sẽ đặt trong đĩa, thức ăn chay thì hai văn tiền một dĩa, thức ăn mặn thì ba văn tiền một dĩa, đặt tại trên một cái bàn dài để khách hàng tự mình chọn lựa, chon xong thì tìm Lý Nhị Mai tính tiền là được.
Mị lực của món lẩu có thể nói khó có người kháng cự được, ngay cả bản thân Mễ Vị cũng rất thích ăn lâu, hương vị đó hoàn toàn có thể làm cho người đắm chìm trong đó, không thể tự kiềm chế.
Khi nồi canh súp sôi trào ùng ục ở trong nồi, mùi hương mê người liền tản ra trong không khí, càng toả ra càng thơm, càng thơm càng toả rộng hơn, mỗi một tia mùi hương đều len lỏi vào từng ngóc thì ngách, chui vào trong lỗ mũi thậm chí là trong dạ dày của mỗi người, làm cho người ta không tự chủ được điên cuồng nuốt nước miếng.
Lý Nhị Mai từ lúc đến làm ở tiệm cơm Thật Mỹ Vị cũng xem như nếm không ít mỹ thực, nhưng ngửi được hương vị này vẫn nhịn không được nuốt nước miếng, vừa thái rau vừa nhìn Mễ Vị nói: "Bà chủ ; trước đây ta cảm thấy vịt quay là thơm nhất rồi , hôm nay ta lại cảm thấy nồi lẩu mới là thơm nhất. Sáng nay ta mới ăn hai cái bánh bao, vốn bụng đã no, nhưng bây giờ lại đói bụng lại."
Mễ Vị khuấy nước súp lẩu trong nồi, cười nói: "Đợi lát cho ngươi ăn no, đừng nóng vội."
"Hắc hắc." Lý Nhị Mai ngượng ngùng cười, "Bà chủ à, ta hiện tại mỗi ngày đều được ăn ngon còn sống tốt; tỷ của ta tối qua còn nói ta lên cân hơi nhiều, ngay cả Nha Nha nhà ta cũng mập lên, khuôn mặt nhỏ nhắn hiện tại lại phúng phính rồi, tất cả đều nhờ vào ngươi a."
"Béo lên là tốt; lên cân mới đẹp mắt, hai mẹ con các ngươi trước đây quá gầy ."
Khi nói chuyện, Mễ Tiểu Bảo nghe mùi hương từ bên ngoài chạy vào, đi theo sau còn có Hiên Viên Tố.
Tiểu gia hỏa bám lấy bếp lò, kiễng chân dùng sức nhìn vào trong nồi, khẩn cấp hỏi: "Nương, thơm quá a, khi nào mới có thể ăn a?"
"Còn chưa được đâu, phải đợi khoảng một chén trà mới có thể ăn được."
"Còn phải đợi lâu như vậy sao." Mễ Tiểu Bảo giương mắt nhìn trong nồi, càng nhìn mùi hương càng nhảy vào trong lỗ mũi noa, thơm đến mức nó lại vô ý thức nhét ngón tay vào trong miệng mình, chọc Mễ Vị tức giận nắm lấy tay nó, sau đó dùng đũa đánh lên trên một cái, lập tức trên bàn tay nhỏ phúng phính trắng nõn kia liền hiện lên hai đường đỏ đỏ.
BẠN ĐANG ĐỌC
【HOÀN】TIỆM CƠM NHÀ TA THẬT MỸ VỊ
HumorTên: Tiệm cơm nhà ta thật mỹ vị. Tác giả: Nguyệt Bán Yếu Phân Gia. Tình trạng convert: Đã xong. Tình trạng edit: Đã xong. Số chương: 100 + 7 ngoại truyện Thể loại: Ngôn tình, Ẩm thực , Cổ đại, HE, 1vs1. 🧄🥯🧅🥩🍔🍳🥩 Từ một học trò không có tiếng t...