(Thời gian quá khứ)
Món quà năm 17 tuổi của lão đại, đó là được bố đưa sang Nhật Bản chơi. Suốt 17 năm trời chỉ có tài xế đưa từ nhà tới trường và ngược lại, vì rất có nhiều bên đối thủ khác sẽ ngắm lấy y làm điểm yếu.
"Đây là em trai con mà ta đã nhắc trước đó, Tuệ Dương"
Lão đại chớp chớp mắt vài lần khi đối diện với người đàn ông cao lớn trước mặt, hắn mặc yukata, tóc khá lãng tử. Ánh mắt sắc lạnh khiến y rùng mình, bất giác trốn sau lưng bố.
Ở đây cũng giống như ở nhà, đều những kẻ mặc đồ đen đầy đáng sợ. Y được đưa đồ yukata để thay, không gian tuy khá rộng, nhưng vẫn là tù túng như cũ.
Trải qua một giấc ngủ dài sau một ngày mệt mỏi, Tuệ Dương ngáp ngắn ngáp dài, vừa mở cửa phòng ra đã thấy hai vệ sĩ đứng ở ngoài cửa chặn lại. Vừa bất đồng ngôn ngữ, vừa thấp cổ bé họng, không biết phải giải thích như nào với họ nữa.
Bị nhốt trong phòng suốt một ngày, cuối cùng anh trai cũng quay về, y như vớ được phao cứu sinh, cầu cứu anh mình.
Toru lại không biểu lộ sắc thái gì, đôi mắt đầy ngây thơ của Tuệ Dương... sớm muộn sẽ bị vấy bẩn thôi. Hắn xoa đầu y, nhàn nhạt trả lời.
"Tuệ Dương...em hãy quên tên này đi. Tên của em từ bây giờ sẽ là Hikaru, nơi này cũng sẽ là nhà của em, tập quen dần đi"
Lão đại đương nhiên không thể chấp nhận được chuyện này, tuy đã bỏ trốn được vài lần, nhưng trên một đất nước xa lạ như vậy chẳng khác nào tự đào mồ chôn mình. Y cố bập bẹ tiếng Nhật mình học lỏm được, nhưng người qua đường còn chẳng thèm để ý đến cậu, tiếp tục rảo bước trên đường của mình.
Y chỉ mặc bộ Yukata mỏng tang. Đi chân trần trên nền tuyết, vẫn không hiểu tại sao bố lại bỏ rơi y tại nơi này nữa.
Bị người của Toru bắt về trong tình trạng suy sụp tinh thần, không bị đưa về phòng như mọi khi, lại đưa y đến suối nước nóng ở sân sau. Toru vuốt tóc ướt, ra lệnh cho đàn em, Tuệ Dương không hiểu anh ta nói gì. Nhưng chỉ ngay sau đó, đàn em đã lột đồ y xuống, dùng đai áo trói ngoặt tay y lại, sau đó cho xuống suối nước. Tuệ Dương sợ hãi cực độ, hắn là muốn dìm chết y luôn sao?
"Hikaru, em không ngoan ngoãn như tôi tưởng. Em có vẻ chưa bị bắt cóc lần nào nhỉ? Tuýp người như em nếu bị bắt sẽ không bị đánh đập đâu, mà sẽ được dùng làm công cụ phát dục...hiểu chứ?"
Toru nắm cằm y đe dọa, nhưng nếu chỉ dừng lại ở đây thì tốt.
.
"Đau quá! Toru, Toru...anh làm gì vậy?? Em sai rồi! Em sai rồi"
Toru đang nới lỏng trước cho y, Tuệ Dương đau đớn muốn né tránh, trong phòng hắn chỉ có mỗi vài ánh đèn từ nến. Bình thường ánh nhìn của Toru đã khiến y khiếp sợ, vào hôm nay nỗi sợ ấy càng rõ ràng hơn bao giờ.
Toru ôm lấy hai chân y tách ra, thứ to lớn đang cương cứng kia...sẽ cắm vào đâu chứ?
"Hikaru, tôi vốn định chờ em đủ 18 tuổi, nhưng không sao. Tôi sẽ cho em một danh phận khiến kẻ thù của tôi càng thèm muốn em hơn..."
BẠN ĐANG ĐỌC
[BL] Trai bao (End)
Kısa HikayeTác giả: Gấu bự Thể loại: Hiện đại, cưỡng bức, công trước ngốc sau độc chiếm thụ. Cảnh báo: Có H PHẦN 1: Thẩm Quân x Từ Nhiễm PHẦN 2: Toru x Tuệ Dương (Truyện teenfic, phi logic, lưu ý trước khi đọc)