"Hy vọng khoảnh khắc cậu đóng nắp bút lại, sẽ mang theo sự kiêu ngạo của người chiến binh thu đao vào vỏ." (1)
Sáng thứ hai đầu tuần, Trương Gia Nguyên nhìn mình trong gương cảm thấy có chút là lạ nhưng không biết chính xác là lạ ở đâu. Mùa xuân đã dần qua, không khí thành phố nơi Trương Gia Nguyên sống cũng trở nên nóng dần. Áo đồng phục xắn tay hai vòng, quần xanh dài đã được Mẹ là ủi phẳng phiu, giày trắng sạch sẽ gắn thêm hai ba cái huy hiệu nhỏ, ba lô đen mới vừa tậu từ tiền lì xì khấm khá, Trương Gia Nguyên tự hào mà nói trông mình đẹp trai vô cùng. Chắc là đẹp trai tới nỗi mình cũng phải tự cảm thấy lạ, chứ mới mười ngày nghỉ Tết thì ai kịp thay đổi cái gì, Trương Gia Nguyên qua loa nghĩ rồi tung tẩy đến trường.
Phó Tư Siêu thò tay vào túi Ngô Vũ Hằng chôm được một nắm hạt dưa, liền chìa sang cho xóm nhà lá cặm cụi cắn trong lúc đợi hiệu lệnh chào cờ. Trương Đằng không biết kiếm ở đâu ra một bọc nilon, nhất định bắt tụi nó nhả vỏ vào đấy mới an tâm cắn tiếp. Lâm Mặc cười như hoa nở khoe mấy tấm hình chụp phố phường ngày Tết, nói nhất định sau này sẽ tổ chức một buổi triển lãm của riêng mình. Trương Gia Nguyên rung đùi nhuần nhuyễn cắn hạt nhả vỏ, nghe Lâm Mặc kể chuyện đã chụp hình này lúc nào, khoảnh khắc đó ra sao, nghe hăng say đến độ lâu lâu quên lại đưa tay vào mồm cắn luôn móng tay mình.
Không khí sáng thứ hai đầu tuần dù có chút uể oải, nhưng rất nhanh chóng trở nên rộn ràng. Đám học trò lâu ngày không gặp nhau nói chuyện không ngớt, tiếng xì xào chỉ dừng lại khi nghe Thầy Hiệu Trưởng lên tiếng. Học kì hai đã bắt đầu, lại là mấy lời căn dặn không được lơ là học tập, phải chú trọng bồi dưỡng bản thân.
"Đặc biệt là các em lớp 12", Thầy Hiệu trưởng nhấn mạnh, "mấy tháng nữa là đến kì thi đại học, các em hãy tận dụng khoảng thời gian ngắn ngủi còn lại này mà cố gắng thêm chút nữa."
"Tương lai rộng mở hay không, đều phải dựa vào chính bản thân mình!"
Sau phần phát biểu của Thầy Hiệu trưởng là mấy tiết mục văn nghệ từ lớp trực ban, rồi đến lượt Thầy Tổng phụ trách thông báo một vài thông tin mới.
"Danh sách các bạn học sinh thuộc đội tuyển quốc gia đã được chốt, thời gian tới Thầy Cô sẽ dẫn các bạn đến thành phố H tham gia rèn luyện lần đầu tiên. Hy vọng các em có một kì bồi dưỡng thành công tốt đẹp."
Trương Gia Nguyên ngoẹo đầu, Châu Kha Vũ cũng phải đi, còn lại đi rất lâu. Lịch ghi hình cho cuộc thi kiến thức vừa hay ngay sau khi khoá học bồi dưỡng kết thúc. Các anh chị đội tuyển đi một tháng, Châu Kha Vũ sẽ đi đến tận sáu tuần nếu cậu vượt qua cả ba trận tuần, tháng, quý. Người Trương Gia Nguyên đang nghĩ tới ngồi chếch phía bên phải cậu một hàng ghế, vẫn như thường lệ yên tĩnh lắng nghe thế giới hỗn loạn.
"Châu Kha Vũ."
Nghe tiếng gọi quen thuộc, Châu Kha Vũ quay đầu đáp lời. Trương Gia Nguyên buồn hiu hỏi nhỏ:
"Cậu có về kịp hội trại không?"
"Cậu chắc chắn là tớ ở lại được tận hai tuần à?", Châu Kha Vũ cười xoà quay hẳn người xuống.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Nguyên Châu Luật] Trăng chờ gió thu nổi
FanfictionChuyện kể về quá trình bạn nhỏ Trương Gia Nguyên từ từ đến gần học thần Châu Kha Vũ, rồi rung động. Là ai rung động với ai? Là ai đem lòng mến mộ hoá thành thầm thương trộm nhớ? Là ai cùng ai từ từ trải qua con đường trưởng thành?