Chapter 46

693 48 5
                                    

Mới  sáng sớm, Jisoo đã chuẩn bị xong hết đồ đạc, nói là chuẩn bị chứ thực ra nguyên cái balo đã bị bay theo vụ nổ xe nên cô cũng chỉ đơn giản mặc thêm cái áo khoác do Herin cung cấp rồi được cô bé chở về . Trên đường đi, cả hai không ít lần bị lạc... Cô tiểu thư đó về y học thì rất rành nhưng về mảng tìm đường thì lại mù tịt, cùng với sự ngang bướng không nghe theo cô mà cứ chọn đường theo ý của mình nên thành ra hơn 10 tiếng đồng hồ đi xe bọn họ mới tới được trước cổng công ty JN...

 Như con chim được xổ lồng, Jisoo muốn thật nhanh bay về tổ ấm của mình nhưng trước khi rời đi lại bị Herin kéo lại đàm thoại, ra cái giá là 'một buổi đi chơi' coi như trả ơn. Cũng không phải là đăng kí kết hôn như lần trước nên yêu cầu này đã là vô cùng rẻ với một mạng sống. Jisoo không ngần ngại mà gật đầu lia lịa rồi chạy thật nhanh vô bên trong. Mọi nhân viên thấy cô như thấy đấng cứu thế, dẹp hết đường cho vị thần này lên thang máy tới thẳng phòng giám đốc của bọn họ....

Tưởng rằng sẽ nhanh chóng được ôm thân ảnh của người mình nhớ nhung trong lòng... nhưng lại xuất hiện điều không thể ngờ, sau khi mở cửa ra thì lại thấy Jennie đang được Chaeyoung ôm bất tỉnh trên sàn... Lòng cô như có một phen kinh hãi, hốt hoảng chạy tới bên cạnh...

"Jisoo! Mày về rồi!"

 Lisa thấy Jisoo vẫn bình an vô sự liền không khỏi vui mừng, định hỏi han các thứ nhưng vì bạn của mình đã đặt hết tập trung lên người con gái kia nên cũng không tiện, đành để lần sau nói. Theo lời của nóc nhà, Lisa liền đỡ Jennie lên lưng của Jisoo, giúp cô cõng nàng ra xe. Tuy vết thương trên vai còn chưa lành, cô cũng không hề bận tâm. Nghe lời Chaeyoung cùng với người thư kí kia kể lại, Jisoo xót cho người đang tựa trên lưng mình hơn... Suốt quãng đường lái xe, cô luôn liếc nhìn qua gương xem người nằm phía sau có ổn không... Thật sự là lúc đó Jisoo như ngồi trên đống lửa, trong lòng lo lắng không ngừng...

Nếu hôm nay bản thân không về kịp thì không biết Jennie giờ đã mệt mỏi đến mức nào... Trước lúc đi có dặn dò đủ thứ, nàng còn gật đầu lia lịa , cam đoan sẽ làm theo... Ấy vậy mà chắc cũng chỉ được một ngày liền lao đầu vào công việc không chú tâm vào ăn uống.... Sáng nay trời lạnh mà nàng còn không thèm mặc áo ấm nên mới đổ bệnh đây

_ _ _

Trong căn phòng yên tĩnh, chỉ có thể nghe được âm thanh tích tắc của đồng hồ đang hoạt động trên tường cùng với tiếng rèm cửa bị gió từ bên ngoài tác động... Ánh đèn ngủ mờ ảo một góc, đủ sáng để nhìn thấy được thân ảnh trên giường.... Cánh môi anh đào mấp máy như đang cố nói ra điều gì đó, đôi mắt mèo đang nhắm cũng khẽ động làm cho làn mi dài lung lay, chiếc mũi cao cùng với đôi gò má ửng hồng càng làm tăng thêm nét kiều diễm... Mồ hôi từ thái dương chảy dọc xuống gương mặt rồi đọng lại trên cái cổ trắng ngần kia... Ai nhìn vào cũng có thể thấy được người này đang bị cảm, chẳng qua là mấy triệu chứng sốt đó không làm nhạt nhòa được nhan sắc này mà chỉ khiến nó đẹp thêm bội phần....

"Jisoo... Soo ...."

Hơi thở ngày càng thêm gấp gáp, Jennie khó chịu nhíu chặt chân mày lại, cố gắng hớp lấy từng ngụm khí... Cảm giác như cả cơ thể nóng ran, nàng ra sức cựa quậy loại bỏ đi vật đắp trên người. Một trận đau đầu và bực bội ập tới khiến chân tay không ngừng giãy dụa... Có lẽ vì áp lực công việc cộng với một đống nỗi bận tâm kia khiến cho nàng không thể thoải mái ngủ, làm cho bệnh càng thêm nặng. Tưởng chừng như đã muốn đạt đến đỉnh điểm của mệt mỏi thì rất may sao có thứ gì đó mát lạnh được đắp trên trán mình, giảm đi không ít nhiệt độ cao của cơn sốt... Nhanh chóng buông lỏng cả cơ thể, chân mày giãn dần ra. Tuy còn đang trong cơn mê man nhưng Jennie vẫn có thể cảm nhận bàn tay mình đang được bao bọc trong sự mềm mại, ấm áp quen thuộc nên liền thả lỏng bản thân, chậm rãi chìm vào giấc ngủ...

Bí Mật! (Jensoo)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ