Từ lúc lên xe tới giờ, bầu không khí thật im lặng.... Jisoo tập trung lái xe, vờ như không quan tâm đến con người bên cạnh, khiến Jennie cảm thấy bức bối. Nàng thắc mắc, mọi hôm cả hai đều sẽ nói chuyện rất vui vẻ, cô sẽ luôn luôn chọc gì đó cho nàng cười... thi thoảng thậm chí khi Jisoo không làm gì mà chỉ thở thôi cũng khiến nàng cười khanh khách... Nhưng hôm nay, vừa nhìn thấy mặt của người yêu thì chẳng khác nào đi đưa đám mới về, lúc bản thân cố gắng bắt chuyện thì cũng chỉ trả lời ậm ừ cho có lệ... Thế này chẳng phải là giống như đang giận dỗi sao? Jennie nhíu mày suy nghĩ xem mình đã làm gì sai.... Phải chăng là do sáng nay đi gấp nên đã bỏ cô ở lại nhà một mình? Nhưng trước khi đi nàng đã nấu bữa sáng cho cô rồi để lại lời nhắn trên bàn ăn rồi mà? Trưa đến, lúc Jisoo nhắn tin hỏi nàng đã ăn chưa thì Jennie đã nhanh chóng trả lời lại còn gửi kèm một bức hình ăn chung với Chaeyoung, nên chuyện ghen tuông với ai đó cũng là điều không thể.... Suy đi ngẫm lại thì chẳng có lí do nào hết, lẽ ra bản thân phải là người giận mới đúng chứ?
Một người thì bướng bỉnh không chịu khuất phục, một người thì khó chịu trong lòng nhưng lại chẳng dám nói ra... Cô muốn hỏi lắm chứ, hỏi xem ánh mắt của nàng khi đó đối với tên vệ sĩ giả ấy là như thế nào? Nhưng nếu mà nói thì chẳng khác gì đang vạch áo cho người ta xem lưng. Hỏi thì sẽ khiến nàng nghi ngờ, mà không hỏi thì lại thấy vừa bức bối vừa buồn...
Nếu là thường ngày thì sẽ có cảm giác thời gian trôi qua thật mau khi cả hai còn đang cười đùa vui vẻ với nhau nhưng bây giờ lại im lặng khiến nó trôi thật chậm, quãng đường đi về nhà như còn cách xa cả hàng ngàn cây số..... Cuối cùng cô vẫn là người không chịu được, lên tiếng trước. Mặc dù câu này chẳng khiến cho tình trạng khá hơn là bao
"Lát nữa em sẽ qua phòng trọ của mình lấy một số thứ đồ rồi tiện thể dọn dẹp luôn.... Mà phòng nó khá bẩn nên sẽ mất nhiều thời gian... Vì vậy em nghĩ đêm nay mình sẽ ở lại đó"
Jennie lập tức quay sang nhìn cô.... Cái này chẳng phải là đêm nay nàng sẽ phải ngủ một mình mà không có ai bên cạnh sao? Sao có thể chứ, nàng đã thực sự đã quen với những cái ôm ấm áp hằng đêm rồi. Làm cho người ta nghiện rồi bắt người ta cai, có ác quá không?... Dùng ánh mắt như muốn biểu đạt hết những suy nghĩ của mình nhưng Jisoo lại chẳng thèm quay lại liếc nàng một cái.... Thực ra là cô đang nhìn qua gương chiếu hậu a, khuôn mặt của con mèo nhỏ lúc không cam chịu này thật dễ thương, nhìn là chỉ muốn hôn vào cánh môi đang chu chu kia ra thôi....
Jennie hậm hực, quay trở lại tư thế ban đầu... Hai tay khoanh trước ngực, nhàn nhạt 'ừ' một tiếng để trả lời khiến cô không thể đoán được biểu cảm đang hiện lên trên khuân mặt của nàng
...........
Hôm nay cô quả thực là có việc quan trọng nên mới phải đi qua đêm... Nhưng lại không đành lòng để Bảo Bối của mình ở nhà đêm nay nên quyết định sẽ nấu bữa tối cho cả hai rồi mới rời đi... Còn chưa kịp cởi giày để bước vô thì Jennie đứng sẵn ngay trước mặt cô, nàng vừa mới chạy vào nhanh lắm mà sao giờ lại ra đây nữa? Jisoo khó hiểu nhìn lên thì thấy một chiếc balo vừa được chuẩn bị xong. Jennie đeo lên vai, bước xuống xỏ lại đôi guốc đi làm của mình rồi kéo cô ra ngoài. Đến lúc nàng đang khóa cửa căn hộ thì Jisoo vẫn chưa biết mèo nhỏ tính làm gì, cô quay người nàng lại đối diện với mình, mặt ngơ ngác hỏi
BẠN ĐANG ĐỌC
Bí Mật! (Jensoo)
ActionKim Jisoo- một điệp viên tài giỏi với bí danh "K". Cô được giao nhiệm vụ phải loại bỏ kẻ đang nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật... Và đồng thời cô cũng đã gặp được người quan trọng của đời mình- Kim Jennie Thể loại: Bách hợp,hiện đại. P/s: Những chap đầ...