Chương 56

613 59 5
                                    

Dù sao cũng là con gái, cho dù Yến Thận chỉ có ý muốn trêu đùa, nhưng với sức lực của Lý Ninh Ngọc cũng hoàn toàn rơi vào thế hạ phong, huống hồ một người đang cầm cán dao, một người lại cầm lưỡi dao.

Toàn bộ cánh tay phải của Lý Ninh Ngọc đã bị máu thấm đỏ. Cố Hiểu Mộng bỗng dưng gầm nhẹ một tiếng, vậy mà đã thoát được một tay. Tay trái cầm một vật thon dài hung hăng đâm vào cổ của Yến Thận.

...

Khi đám Hà Tiếu chạy đến, hiện trường vô cùng thảm khốc, không nỡ nhìn thẳng.

Lý Ninh Ngọc quỳ rạp trên đất, bên cạnh là một vũng máu.

Cố Hiểu Mộng cầm một chiếc bút máy đâm thẳng vào cổ của Yến Thận, cánh tay ghìm chặt hắn ta. Yến Thận trợn trừng mắt vùng vẫy, nửa cái lỗ tai đã bị xé rách.

Hà Tiếu vừa nhận được tin tức thì đã lập tức chạy đến, trên đường còn không ngừng gửi tin nhắn cho Lý Ninh Ngọc. Thấy cô không trả lời, cô ấy biết ngay tình hình không ổn, một đường chạy hết tốc lực, nhưng vẫn chậm một bước.

"A Ngọc!" Hà Tiêu vội vã đỡ Lý Ninh Ngọc dậy.

Lý Ninh Ngọc lại nhìn về phía Cố Hiểu Mộng. Bàn tay chống trên mặt đất vẫn không ngừng nhỏ máu, khẽ kéo góc áo của nàng: "Hiểu Mộng."

Lúc này Hà Tiếu mới cảm thấy trạng thái của Cố Hiểu Mộng không đúng.

Ánh mắt của Cố Hiểu Mộng tối sầm, không chút ánh sáng. Hành động hung ác cắn xé Yến Thận hoàn toàn xuất phát từ bản năng.

Người trong tổ trọng án thấy thế thì không dám cưỡng ép kéo ra, sợ lỡ tay xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Lý Ninh Ngọc kêu một tiếng, Cố Hiểu Mộng dường như mới hoàn hồn, tròng mắt ảm đạm hơi dao động, đôi mắt đã mất đi tiêu cự, chăm chú, ngơ ngác nhìn Lý Ninh Ngọc vài giây, giống như sau khi ý thức được Lý Ninh Ngọc đã an toàn thì tâm trí mới buông lỏng. Thân thể đã sớm mất hết sức lực, đột nhiên ngã gục xuống đất.

"Hiểu Mộng, Hiểu Mộng!"

Lý Ninh Ngọc hoảng hốt, muốn nhào đến ôm lấy nàng. Hà Tiếu nhanh hơn một bước, ôm Cố Hiểu Mộng lên. Hai người này bây giờ có người nào tốt hơn người nào đâu chứ.

Đồng nghiệp của tổ trọng án ở bên kia đã kiểm tra xong Yến Thận, nhìn về phía Hà Tiếu, khẽ lắc đầu. Cả cây viết máy cắm ngập vào cổ họng, chỉ thiếu điều đâm xuyên qua bên kia, chết không kịp ngáp

Hà Tiêu lạnh lùng nhìn thoáng quá. Tàn trữ súng trái phép, bắt cóc, giam cầm, đánh lén cảnh sát, âm mưu giết người, lấy đại một tội danh trong số này đều là trọng tội. Yến Thận chết rồi, chỉ e rằng nhà họ Yến cũng sẽ bị điều tra.

Trên xe cứu thương, vai trái và tay phải của Lý Ninh Ngọc đã được cầm máu và băng bó đơn giản. Cố Hiểu Mộng vẫn còn hôn mê.

Hai ngày chưa ăn uống, lại còn bị rút máu, vốn dĩ vẫn còn chống đỡ được, nhưng lại vì tâm trạng kích động nên đã rơi vào tình trạng sốc mất máu.

Cho dù là bất cứ ai cũng có thể nhìn ra trạng thái bây giờ của Cố Hiểu Mộng vô cùng kém.

Trên mặt Hà Tiếu phủ một tầng sương lạnh, vẫn cố gắng an ủi Lý Ninh Ngọc, nói: "Không sao đâu, sắp đến bệnh viện rồi."

[Dịch] [BHTT] [Ngọc Mộng CP] 《SÓNG NGẦM》 - 云梦泽神Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ