"Đó là gì thế?" Lúc chạng vạng tối, Vụ Châu thấy một cung nữ cầm một chồng giấy trong tay đi ra, mặt trên còn có nét mực, lo lắng cung nữ này cầm thứ gì đó không nên cầm ra ngoài, nên đã tự tay lấy một cái trên chồng giấy này, tùy ý nhìn lướt qua, thấy phía trên viết cái gì mà Hộ quốc công chúa duyên dáng xinh đẹp, giỏi nhảy múa, chợt cau mày nói: "Ai cho ngươi thu thập?"
"Vụ Châu tỷ tỷ, đây là nương nương bảo nô tỳ thu thập." Cung nữ thành thật trả lời.
Vụ Châu thấy tuổi tác cung nữ này không lớn, xem như cơ trí, vo thứ trong tay thành một cục: "Cầm đi đốt đi, chỉ là mấy thứ vô dụng thôi." Mặc kệ là gì, chỉ cần chỗ nương nương xuất ra thứ gì đó, các nàng đều sẽ vui lòng bảo người dưới xử lý sạch sẽ.
"Vâng." Tiểu cung nữ nương theo lời nói tiếp nhận chồng giấy, cẩn thận nâng niu trong tay rồi vội lui xuống, hiển nhiên đang vội vã đi thiêu hủy mấy thứ này.
"Vẫn còn hơi non." Vụ Châu thở dài, cơ trí thì cơ trí, nhưng thủ đoạn làm việc còn chưa đủ thành thục, vẫn cần mài dũa nhiều hơn.
Vụ Châu vào hậu điện thấy hoàng hậu nương nương đang luyện tập hạ eo, nàng theo thói quen tiến lên phía trước nói: "Nương nương, nô tỳ và Kim Trản đã chọn được vải dệt tốt, tay nghề Kim Trản khéo hơn nô tỳ, y phục đều do nàng ấy và Thúc Bạch cùng làm. Thứ người muốn nô tỳ cũng đã chuẩn bị xong, người muốn xem qua không?"
"Các em làm việc ta rất yên tâm, không cần phải làm khổ mình thêm lần nữa." Thoại Mỹ cười nói: "Tối ngày mai chỉ cần bố trí phía tây điện như ta ra lệnh vậy là xong."
"Nô tỳ hiểu rồi ạ." Vụ Châu không hỏi hoàng hậu nương nương chuẩn bị mấy thứ này để làm gì, là nô tỳ, nàng hiểu rất rõ vị trí của bản thân, biết cái gì nên nói cái gì không nên nói.
Thoại Mỹ thu lại dáng đứng, không lập tức ngồi xuống, mà lau mồ hôi trên trán rồi nói: "Bảo người lấy nước đến, ta muốn tắm rửa."
[...]
Ngày mùa thu đêm lạnh như nước, nhưng ánh trăng lại đặc biệt sáng ngời, Kim Tử Long xử lý xong chính sự thì vội vàng chạy về hậu điện Càn Khôn cung. Dù sao hắn vẫn còn nhớ Thoại Mỹ đã đồng ý sẽ múa cho hắn xem đấy, kết quả chờ hắn chạy đến hậu điện, lại chỉ bổ nhào vào một phòng trống rỗng, ngay cả bóng dáng của nàng cũng không thấy.
"Hoàng thượng, hoàng hậu nương nương mời người đến tây điện." Thúc Bạch mang theo một đèn lồng mỹ nhân, đứng ở cửa quỳ gối nói.
Kim Tử Long cũng không buồn bực, ngược lại tâm tình rất tốt đi theo. Hắn tương đối bất ngờ, trên con đường ảm đạm khác thường này, cái dễ thấy nhất chính là đèn lồng Thúc Bạch cầm theo, trên đèn lồng vẽ mỹ nhân một thân hồng y, vươn người muốn bay.
Khi đi đến nơi, Kim Tử Long nhìn thấy cửa tây điện khép chặt, đèn đuốc sáng trưng, hai cung nữ giữ ở cửa, trừ mấy thứ đó ra, hắn chẳng nhìn thấy gì.
Đám người Đức Hải đi theo phía sau Kim Tử Long cũng cảm thấy tò mò, hoàng hậu nương nương đang chơi trò thần bí gì thế?
"Hoàng thượng, mời." Thúc Bạch cười dẫn người đến tây điện, rồi quay đầu nhìn đám người Đức Hải phía sau hắn.
![](https://img.wattpad.com/cover/283255166-288-k530545.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[LoMy] Hoa tàn, tình tan
FanficHoàng bào cao cao tại thượng, ngôi vị cửu ngũ chí tôn? Căn bản chưa từng có ý nghĩa! Thứ hắn ngày đêm mong ước được nắm giữ, từ đầu đến cuối cũng chỉ là một tấm lòng thành của nàng...