Chap 24 : Không thể giấu

93 9 3
                                    

- Ê khoan ... 

Mặc kệ Shinichi đang nói gì Hattori cũng không để tâm, Hattori nói xong liền quay người đóng cửa, liền gặp mặt quản gia, khuôn mặt vài phần lo lắng. Nghe tiếng hét từ phòng cậu chủ, ông liền đi lên phòng cậu  xem thế nào. Nhưng lại thấy Hattori đứng trước cửa phòng của Shinichi 

- Cậu chủ không sao chứ Hattori ? 

- Bác yên tâm đi ạ. Cậu chủ nhà bác còn sung sức lắm. Cháu nghĩ bác đừng vào. 

Nghe xong bác quản gia tỏ vẻ khó hiểu, nhíu mày nhìn Hattori tỏ ý muốn cậu nói rõ hơn. Hattori nhìn liền hiểu ý,, khuôn mặt tỏ vẻ bất lực đi đên bên nói nhỏ với bác quản gia 

- Một đôi nam nữ yêu nhau ở chung một căn phòng. Bác nghĩ xem họ làm gì? 

Bác quản liền ngớ người, không tin vào tai mình đang nghe gì, nhìn Hattori tỏ vẻ nhạc nhiên. Sau đó liền tỏ ý cười cũng hiểu chuyện, thế là ông cũng lui xuống, cũng không muốn tò mò chuyện không nên. Còn Hattori thì bước về phòng mình, anh liền bước vào nhà tắm suy nghĩ vài chuyện nào đó. 

Lúc này ở trong phòng của cặp đôi kia, sau khi thấy không còn tiếng của ai nữa, Shinichi mới buông Ran ra.. Vừa buông ra thì Shinichi liền bị Ran cầm gối đánh không thương tiếc.

- Nè cậu làm gì mình vậy hả? 

- Làm gì là làm gì ? Mình đang bị thương bị cậu đánh không thương tiếc đây này.

Câu này Shinichi là người hỏi Ran mới phải, mới sáng sớm còn chưa ngủ dậy đã bị Ran cho ăn một đạp rồi. Khi nãy người bước vào là Hattori nếu là bác quản gia thật sự không biết phải nói như thế nào về vết thương nữa. Nhưng tuy vậy thằng bạn đen tối của anh nó lại nghĩ ra chuyện không nên nghĩ. Thật sự không biết phải giải thích thế nào với nó nữa

- Đáng cậu lắm! Không khi tự nhiên mình nằm trên giường cậu rồi cậu.. cậu lại ôm mình ngủ hả?  Nói thật đi hôm qua cậu làm gì mình? Uổng công mình có lòng tốt ở lại chăm soc với cậu. Cậu trả ơn với mình như vậy hả Shinichi? 

Shinichi nghe xong bất lực lấy tay đập trán, nhìn Ran với đôi mắt vô tội rồi nói 

- Hôm qua mình dậy thì thấy cậu ngủ say sợ cậu nằm như vậy đau cổ, nên mình mới bế cậu lên giường nằm. Mình thề là hôm qua mình không hề làm gì cậu hết, còn việc sáng nay mình ôm cậu ... mình cũng không biết tại sao nữa? Mình xin lỗi cậu chuyện này. 

Nghĩ lại hôm qua đang nghĩ ngợi chuyện của Sonoko mà ngủ luc nào không hay, ngẫm lại chắc cậu ấy cũng không làm gì mình nhưng nhìn người Shinichi để trần như vậy cô không thể không hoài nghi

- Thế sao cậu lại cởi áo ? 

- Mặc áo vào cứ động vào vết thương khó chịu quá mình không ngủ được nên mới cởi ra.

Shinichi nhìn Ran nói nghiêm túc, anh yêu thương cô như vậy làm sao mà làm chuyện gì cho cô khó xử chứ. Hiện tại mối quan hệ của anh và cô không phải là người yêu nữa nói chi là. Anh trân trọng cô, bảo vệ cô. Đương nhiên làm sao anh làm chuyện gì với cô được. 

Ran biết tình cảm của mình và Shinichi, nhưng cô hy vọng nó phát triển bình thường như bao cặp đôi khác. Chứ không hy vọng quá nhanh, chuyện tình cảm phải đến từ hai bên chứ không phải một. Nhìn Shinichi nghiêm túc như vậy, Ran cũng nhẹ lòng hơn, tin anh sẽ không vượt quá giới hạn của mình. Việc ôm nhau ngủ kia thì chắc vô ý mà thôi. Nếu chuyện không có gì quan trọng thì cũng không nên làm quá 

Chocolate và tình yêu  [ Fanfic ShinRan ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ