"Tam tiểu thư, ngài hẹn bọn tôi ra đây có việc gì?"
Vân từ tốn tháo xuống chiếc kính râm, bước tới bên cạnh chiếc bàn nơi có ba người đàn ông trung niên đang đợi. Môi son khẽ nhếch, cô từ trong túi xách đặt xuống một xấp phong bì.
"Lưu đổng, Hồ đổng, Lăng đổng, đa tạ các vị đã nể mặt tôi đồng ý nhận cuộc hẹn này, Nguyễn gia sẽ ghi nhớ ân tình của ba vị."
Chưa khách sáo được hai câu đã đem Nguyễn gia ra làm thanh đao treo trên đầu bọn họ, ba người bọn hắn vừa nhìn liền biết hôm nay khó có thể toàn vẹn trở ra rồi.
"Tam tiểu thư không cần khách sáo, Lưu mỗ này có thể giúp ích cho Nguyễn gia tam tiểu thư là phúc phần của tôi, tam tiểu thư có việc gì mời nói."
"Hảo, Lưu đổng quả nhiên là người làm đại sự, rất phóng khoáng rất hào sảng, vậy thì tôi cũng không vòng vo nữa."
--
"Tổng giám đốc, tạm thời vẫn chưa thể điều tra ra được ai là người đứng sau chuyện này."
"Chưa điều tra ra được thì tiếp tục điều tra! Có phải các ngươi định đợi tới lúc Võ thị mất vào tay tên khốn kiếp đó mới chịu tra ra không hả?!"
Võ Đức Tín cơ hồ giận đến trên trán đều nổi gân xanh rồi, cả một đêm qua ông lo lắng đến độ không thể chợp mắt, nhưng quan trọng hơn nữa là kẻ đầu sỏ lại vô cùng bí ẩn, vô số lần điều tra cũng chỉ biết được kẻ thu mua là một công ty ảo thậm chí còn không có mã số kinh doanh! Võ Đức Tín vừa nhìn liền biết chuyện này là có kẻ muốn khiêu chiến với ông rồi.
"Tổng giám đốc..."
"Có chuyện gì?!"
"Cái này..."
"Mau nói!"
Tên nhân viên đáng thương bị quát đến mặt cũng chuyển xanh rồi.
"Cổ- cổ phần Võ thị... hơn 56,4% cổ phần Võ thị... bị cái công ty ảo kia thu mua rồi..."
Võ Đức Tín không trả lời hắn, vì ông không biết nên nói cái gì nữa rồi, 56,4%, chỉ còn 6% nữa thì Võ thị sẽ chính thức thuộc về tên khốn kiếp mà thậm chí ông còn chưa biết mặt kia. Nhưng mà hơn 50% cổ phần nói mua là mua, hơn nữa tốc độ còn kinh khủng như vậy, chắc chắn chuyện này không phải một mà là một đám tiểu nhân âm thầm cấu kết với nhau muốn đưa ông vào chỗ chết.
Đang lúc Võ Đức Tín lâm vào tuyệt vọng, đột nhiên nghe thư ký gọi điện đến báo.
"Tổng giám đốc, Vạn Gia chủ tịch muốn gặp ngài."
--
"Ông thông gia khoẻ."
"Ông đừng châm chọc tôi nữa, ông xuất hiện ở đây ngay lúc này chắc chắn đã biết hết sự tình rồi."
"Ông thông gia nghĩ nhiều rồi. Tôi đến để thăm rể quý của tôi mà thôi, Võ Đức Nam đã về nước hay chưa?"
"Võ Đức Nam?"
"Đúng vậy, ông thông gia coi bộ thân bận trăm công nghìn việc, không có thời gian để quản thúc lại quý tử của mình đi, như vậy cũng được, tôi liền thay ông dạy dỗ lại hắn."

BẠN ĐANG ĐỌC
BHTT | Tự Viết | Thư ký Duyên, Phó tổng cho mời
RomanceTiểu tam x Nguyên phối 1x1 HE Vui lòng đừng có bê nó đi đâu, đã cảnh báo, tôi miễn trừ mọi loại trách nhiệm