50. Ngược dòng thời gian.

423 53 16
                                    

Sau những phút đồng hồ triền miên đầy tội lỗi qua đi, Jimin lại lắng tai nghe tiếp, những lời độc ác từ miệng bà ta phun ra.

- Giết chết Yoongi, rồi lần lượt tới bầy phù thủy ở Địa Linh, khối tài sản tỷ đô đó là của chúng ta, của riêng chúng ta.

- Còn Jimin thì sao, nên xử lí nó như nào?

Tysella chép miệng.

- Nó còn chẳng có dấu hiệu gì liên quan đến hắn, chắc hẳn nó phải tuyệt vọng sâu sắc lắm, cứ vạch cho nó vài việc nên làm với hắn đi đã. Nó sẽ chết trước rồi tới Yoongi, dù nó có sống nó cũng đâu có ai chống lưng để nó toàn mạng mãi như vậy đâu. Nhưng trước khi chết, giá trị của nó cũng phải được thể hiện chút đỉnh chứ.

Louis gật đầu, gã đàn ông tuổi trung niên trải đầy thành ý với từng lời nói của bà ta. Louis là một linh hồn giận dữ bị nhốt trong thân cây và bị phong ấn bởi Yoongi, đó là sự trừng phạt cho linh hồn muốn phản bội hắn, nhưng thực chất Louis muốn hắn phải sử dụng những viên đá quý như một cánh cổng thời không diệt trừ tất cả những sinh vật trong đó bao gồm cả con người và lập lại một trật tự mới, vì hắn không đồng ý, hỗn chiến xảy ra. Louis âm thầm dấy quân, lôi kéo các bè phái, người của Yoongi âm thầm muốn cướp đi những viên đá.

Nhưng Yoongi không nghĩ sẽ để tình trạng tiếp tục dài lâu, quyền hành không sớm thì muộn sẽ bị lật đổ. Một kẻ độc tài như Min Yoongi không thể trơ mắt người khác hay quân dưới trướng mình hớt tay trên như vậy. Nên hắn im lặng, âm thầm lật kế hoạch và bẻ gãy hoạt động Louis từ bên trong.

- Louis, ngươi dấy quân phản loạn trong điện Victor, gây ra hàng loạt cái chết cho các phù thủy ở Địa Linh, không phải ta không cảnh báo, nhưng ngươi không nghe, từ nay trở đi ngươi bị tước quyền sở hữu phép thuật và sẽ mãi mãi bị phong ấn trong thân cây.

Và đó là lí do vì sao mà Louis sinh hận với hắn, đợi cho đến khi Tysella giải thoát gã bằng thứ vừa cướp được từ cậu. Tới ngày hôm nay, Louis và Tysella bắt tay, trở thành những kẻ không đội trời chung với hắn.

Ngày hắn chối từ Tysella, cũng là ngày Louis có mặt để chứng kiến, đó là một câu chuyện dài cách đây hai mươi mấy năm trước, khi tiếng khóc vắt vẻo bên tai gã trước cửa điện Victor, Louis đã âm thầm vẽ ra kế hoạch chống lại hắn.

Nguồn năng lượng ấy truyền tới bên hắn, Min Yoongi không thể hành động bây giờ được, nên khi máy chiếu vụt tắt, không gian chìm vào trong tĩnh lặng một hồi lâu và cánh cửa kia đóng lại, hắn kéo cậu ngồi dậy.

- Có đau chỗ nào không?

Jimin lắc đầu, không việc gì đau hơn sự thật cậu vừa ngộ ra, và không việc gì đau hơn khi thân phận của mình bị bỡn cợt suốt bao nhiêu năm như vậy.

- Anh sớm biết điều này rồi đúng không?

- Đi về nhà rồi tôi sẽ trả lời em.

Không lấy lại được sợi dây chuyền đó, họ chỉ đành về nhà, đã là hai, ba giờ sáng, Jimin run cầm cập đi bên cạnh Yoongi. Cuối thu nước Pháp lạnh lẽo, chẳng có gì nhiều ngoài những bóng đèn đường cổ kính nhàn nhạt sáng.

winter sonata • yoonmin •Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ