Chương 33. Tôi đã yêu một ngôi sao cô đơn

411 35 15
                                    

Kể từ khi Vương Nhất Bác đồng ý với Tiêu Chiến, từng giây từng phút Tiêu Chiến đều mang khuôn mặt tươi cười, vào cái đêm quay lại nhà Lâm nữ sĩ, Lâm nữ sĩ nhìn thấy con trai mình khóe miệng giương cao muốn lên trời, Lâm nữ sĩ tò mò nghĩ, con trai nhà bà bị ngốc rồi sao?

Bởi vì đã quá muộn, bọn họ ở lại nhà Lâm nữ sĩ thêm một đêm nữa, sáng hôm sau Tiêu Chiến vẫn vẻ mặt gió xuân như ý, Lâm nữ sĩ nghĩ thầm, xong rồi xong rồi, con trai bà bị ngốc thật rồi, hiện tại đến bệnh viện kiểm tra còn kịp không?

Xe của Tiêu Chiến đã đổ đầy xăng, cho nên ăn sáng xong, hắn đưa Vương Nhất Bác trở về nhà ở khu Đông Thành. Vương Nhất Bác có chút mất tự nhiên từ biệt Lâm nữ sĩ, cậu cảm thấy có chút xấu hổ với Lâm nữ sĩ, dù sao trước đó không lâu Lâm nữ sĩ còn nói với cậu, muốn cho Tiêu Chiến hẹn hò, bà muốn ôm cháu trai mập mạp, bây giờ nhìn xem, điều này đoán chừng là không thể, trừ phi, sau này cơ sở y tế phát triển.

Khi đến chung cư Thanh Thủy khu Đông Thành, Tiêu Chiến nhất quyết muốn Vương Nhất Bác chuyển mọi thứ đến nhà hắn, chính thức quang minh chính đại chung sống, Vương Nhất Bác liếc hắn một cái, cũng không đáp ứng Tiêu Chiến, mà phối hợp đi mở cửa.

"Nhất Bác, không phải em đã đồng ý với anh sao, bây giờ chúng ta sống chung cũng là hợp tình hợp lý." Tiêu Chiến không thuận theo không buông tha nắm tay Vương Nhất Bác lắc lắc.

Vương Nhất Bác quay đầu nhìn bàn tay đang kéo áo mình, nhìn Tiêu Chiến làm nũng, bất đắc dĩ thở dài, "Chờ qua mấy ngày nữa em tìm được nhà, sửa chữa xong sẽ chuyển đến đó!"

Tiêu Chiến đã gần ba mươi, lại mỗi ngày làm nũng với cậu, đã nói Đội trưởng đội Hình sự vô tư đấy! Đã nói lớn hơn sáu tuổi đấy!

“Thật sao!” Nghe Vương Nhất Bác nói vậy, cuối cùng tâm Tiêu Chiến cũng buông xuống, hóa ra không phải Vương Nhất Bác không muốn sống chung với hắn, mà là muốn có một ngôi nhà nhỏ cho hai người.

Tiêu Chiến nghĩ cũng đúng, bây giờ căn nhà này đều trang trí theo sở thích của hắn, ngày đó nhìn thấy trang trí trong nhà Vương Nhất Bác, hoàn toàn không giống phong cách của hắn, đổi một nhà khác cũng tốt, hắn có thể thiết kế thành kiểu dáng hai người yêu thích, như vậy mới là gia đình nhỏ thuộc về hai người.

Tiêu Chiến nhanh chóng ôm mặt Vương Nhất Bác, hôn lên môi Vương Nhất Bác, sau đó vừa đi vào cửa vừa ngân nga một giai điệu vui vẻ. Để lại Vương Nhất Bác vẫn không nói nên lời.

Tiêu Chiến vào bếp cắt một đĩa dứa cho Vương Nhất Bác, mười mấy ngày ở chung, Tiêu Chiến cảm thấy mình rất nhanh sắp hiểu được sở thích của Vương Nhất Bác.

Nuôi Vương Nhất Bác rất tốt, cho gì ăn đó, ngoại trừ cà rốt, những thứ khác cơ bản đều ăn, thói quen của con cháu nhà giàu cậu cũng không có, chỉ là có chút thích sạch sẽ, nhưng với hắn không sao, thật ra ngay cả đôi mắt và khuôn mặt đều lạnh lùng với người khác, không thể chạm vào, hắn còn có thể chủ động đụng chạm làm nũng. Hơn nữa cả người rất tùy ý, mặc kệ là loại hoàn cảnh nào đều thích ứng rất nhanh, cho dù trong lòng có chút khó chịu, cũng sẽ không lộ ra ngoài mặt.

[Trans][ZSWW] HƯỚNG VỀ MẶT TRỜI MỌCNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ