Chương 37.2

4.6K 235 8
                                    

Hiệp thi đấu thứ hai , thiếu niên như thể xài thuốc k.í.c.h thích , mặc kệ đối phương có phòng thủ kín đến mức nào , hắn đều có thể phá được vòng vây đoạt được bóng . Ngay sau khi thiếu niên nhận được bóng từ đường truyền của Hạo Thạc rồi cho gọn trái bóng vào rổ , một gã thuộc tuyến phòng thủ bên phía Harvard đột nhiên vọt đến trước mặt sau đó xô ngã hắn , thiếu niên đập mạnh người vào giá bóng , quỳ rạp trên mặt đất không nhúc nhích . Trên khán đài , nhiều người bất mãn la ó , đây rõ ràng là cố ý phạm quy .

Ở trong một trận đấu , có đôi khi vì khí thế đội bóng mà phải cố ý phạm quy , tuy nhiên cú va chạm vừa rồi đối với thiếu niên gầy như que củi này là hết sức nguy hiểm .

Taehyung đứng lên bước xuống khán đài , Vương Linh Linh cũng đứng lên , trận đấu tạm dừng . Nhân viên y tế cùng trọng tài đều vây quanh thiếu niên.

"Chính Quốc ! Mày làm sao rồi ! Đụng vào thế nào?".

Bị dọa đến sợ phát khiếp lại không dám đụng vào hắn , Hạo Thạc gấp đến độ muốn khóc . Nam Tuấn nắm lấy cổ áo của cầu thủ phạm quy bên đối phương , quát "Con mẹ nhà mi , muốn làm cái quái gì vậy ?! Sức khỏe của cậu ấy vốn đã không tốt ! Nếu mày mà làm cậu ấy bị thương , tao quyết không tha cho mày!".

"Nam Tuấn " các cầu thủ khác vội vàng tiến tới kéo anh ra . Ami và Jimin  cũng đi đến hàng thứ nhất của khán đài , cực kỳ lo lắng.

Nhân viên y tế cẩn thận kiểm tra lưng Điền Chính Quốc , làn da trắng nõn xuất hiện một vết bầm tím "Số 16 , cậu có nghe rõ chứ ? Có thể nói không?".

Qua hơn nửa ngày , Điền Chính Quốc  mới nâng lên một bàn tay lắc lắc , sau đó mới chậm rãi đứng lên . Tựa hồ bị xô cho thực thảm , sắc mặt của hắn không được tốt , hai mắt nhắm lại .

Hạo Thạc vội vàng đỡ lấy hắn , thiếu niên dựa vào người đồng đội , rồi cười cười nói với bác sĩ "Không có việc gì , vừa rồi xô hơi mạnh nên có chút choáng váng".

"Có thể tiếp tục trận đấu chứ ? " Trọng tài chính hỏi.

Thiếu niên thôi không dựa vào người đồng đội nữa , xoay xoay bả vai "Có thể".

"Chính Quốc , không cần phải cố ! chúng ta có thể thắng!" Hạo Thạc đỡ lấy hắn.

Thiếu niên cười thật sâu trấn an " Thật sự không có việc gì " Sau đó mới phất tay với huấn luyện viên cùng người nhà đang lo lắng, nói cho mọi người rằng hắn không bị việc gì.

"Chính Quốc , thật không bị việc gì chứ , đừng miễn cưỡng bản thân" Nam Tuấn tiến lên hỏi.

Điền Chính Quốc ôm lấy Nam Tuấn , nhân cơ hội ghé vào tai anh nhỏ giọng nói "Chiếm chút thời gian để nghỉ ngơi " rồi mới lớn tiếng nói "Không có việc gì , nghỉ một chút là không sao rồi".

Trên mặt Nam Tuấn một trận xanh trắng , sau khi huých thiếu niên một cái cho hả giận , anh nghiêm túc nói "Mọi người chuẩn bị!". Nghe đội trưởng lên tiếng , các cầu thủ khác lúc này mới thấy yên tâm.

Bởi vì đối phương cố ý phạm quy nên đội đại học Hồng Kông được hưởng ném phạt , Điền Chính Quốc là người thực hiện . Mỗi lần , đều đợi đến lúc sắp hết thời gian thực hiện , Điền Chính Quốc mới chịu ném bóng đi , những người khác nhìn vào đều tưởng là cú va chạm kia khiến hắn bị ảnh hưởng , chỉ riêng mình Nam Tuấn  biết , tên này đang nhân cơ hội nghỉ ngơi.

[ VKook ] [Trọng Sinh ] [ Hoàn ] - Cảm Ơn Em Đã Quay Trở Về Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ