Nằm trên ghế sô pha xem phim, Điền Chính Quốc dựng tai nghe ngóng thanh âm phát ra từ trong bếp . Chẳng phải hắn vẫn còn giận nam nhân mà là bởi làm t.ì.n.h không tiết chế khiến hắn dù có muốn động cũng không được , hơn nữa hắn vẫn còn non , cái chỗ vừa bị bóc tem sưng sưng đau đau không chịu được , làm hắn chỉ có thể nằm ườn tại chỗ , việc đứng dậy đi lại thì khỏi cần nghĩ tới .
Hai người , một kẻ là bệnh nhân , một tên thì gầy như que củi "vui vẻ" đến như vậy dĩ nhiên là sẽ dẫn đến đói bụng . Taehyung đương nhiên cũng cảm thấy mỏi mệt tuy vậy với tâm tình thư sướng sau khi 'làm việc' , anh thoải mái đáp ứng việc chui vào bếp.
Có người hoài nghi , đại thiếu gia như Taehyung lại biết nấu cơm sao ? Đương nhiên là không rồi . Tuy vậy đem thực phẩm chín với đồ ăn vi sóng nấu chín lại , anh đương nhiên vẫn biết . Cũng chẳng phải anh đột nhiên nổi hứng nên mới kéo Điền thiếu gia đến chỗ đảo nhỏ này ngồi chơi , trước đó anh đã bảo bí thư đem tủ lạnh với thức ăn nhồi vào trong biệt thự này.
Hai mươi phút sau , Taehyung thành công hoàn thành năm món ăn với một bát canh , canh này thì chỉ cần đem gói canh bán thành phẩm đổ vào nước đun lên là xong . Đem tất cả đồ ăn ra đặt xuống bàn trà trước ghế sô pha , Taehyung nâng "mỹ nhân ốm yếu" dậy , kê phía dưới vài con thỏ cho mỹ nhân tựa vào , rồi múc một chén canh cho mĩ nhân.
"Tôi tự làm được" buông điều khiển từ xa xuống , Điền Chính Quốc tiếp nhận bát canh "Cậu cũng ăn đi , cơm nước xong nhớ phải uống thuốc đấy".
Taehyung nghe lời , cũng múc một bát canh và lấy cơm cho mình , cùng ăn với Điền Chính Quốc .
"Siêu thị ở New York có đồ ăn Trung Quốc sao?" Điền Chính Quốc vừa ăn canh vừa hỏi , hắn không nhớ là có a.
"Là chuyển từ Hồng Kông đến . Không phải cậu bảo dì làm đồ ăn ngon lắm sao ? Tôi đoán cậu nhất định không quen ăn đồ Tây".
"Ừ , hiện tại tôi thích ăn đồ Trung" uống hết bát canh ngô nóng , Điền Chính Quốc chậc chậc miệng "Canh của mẹ với mẹ nuôi làm vẫn ngon hơn . Đúng rồi, nói tới đồ Trung mới nhớ ra tại sao trước kia cậu hay lôi tôi đi ăn đồ Tây thế ? Hại tôi nhiều năm như vậy không được tận hưởng tài nấu nướng của mẹ nuôi".
Nam nhân yên lặng hai giây rồi thản nhiên nói "Tôi thích được một mình dùng bữa với cậu , tuy nhiên mấy nhà hàng Trung Quốc không được ổn lắm, đồ ăn thì cũng không nói đến làm gì. Lúc ăn cơm tây , cậu thường đem món mà mình không thích cho tôi , rồi nhất định sẽ đem hết cà rốt lấy đi , tôi thích loại cảm giác này. Ăn đồ Trung, cậu sẽ không làm như thế".
Điền Chính Quốc rất muốn phán câu "biến thái " cho tên này , bất quá hắn nhịn , chỉ bĩu môi "Tôi thích ăn đồ Trung. Ẩm thực Trung Hoa có bốn nhánh chính, hương vị lại thay đổi ở mỗi vùng miền, những món mà bà biết làm mới chỉ là phần da lông trong số đó. Cậu nhất định phải dẫn tôi đi thưởng thức hết những món ngon của Trung Hoa".
"Được" nam nhân thản nhiên nở nụ cười "Tôi sẽ đi học nấu ăn để cấu cơm cho cậu".
"Không cần . Cậu chắc chắn sẽ nấu không giỏi bằng mẹ với mẹ nuôi, cậu vẫn nên dành nhiều thời gian để rèn luyện sức khỏe thì hơn" đây là di chứng để lại của việc thiếu niên hay bị nam nhân dọa "Ở New York, tôi đến nhà cậu ăn, ở Hồng Kông, cậu đến nhà tôi ăn. Hơn nữa đồ Trung ở mấy nhà hàng Hồng Kông tuyệt đối là chính tông".
![](https://img.wattpad.com/cover/278786320-288-k254924.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[ VKook ] [Trọng Sinh ] [ Hoàn ] - Cảm Ơn Em Đã Quay Trở Về
FanficTôi yêu anh hơn chính bản thân mình, không ai có thể thay đổi được điều ấy. Anh có thể không thương tôi, nhưng không thể ngăn cản tôi yêu anh. ~~~~~~~~~~~~~~~~~ Yêu Taehyung , Jungkook bị hiểu lầm , bị thương tổn. Nhưng cậu vẫn dứt khoát dùng chính...