20

933 66 0
                                    

Qua một lúc lâu, Vương Nhất Bác đẩy thức ăn đến trước mặt Triệu Vũ Trạch, nói: "Cậu ăn đi, nếu không thức ăn sẽ nguội mất."

"Em..." Triệu Vũ Trạch cúi đầu nói: "Em xin lỗi, em đã không nói rõ với mẹ nhưng em thích anh là thật lòng..."

"Triệu Vũ Trạch." Vương Nhất Bác ngắt lời hắn và nói: "Nếu điều gì đó không thể thì đừng nói đến. Hôm nay tôi đến tìm cậu thật sự cũng không có ý gì khác, cậu đừng hiểu lầm, tôi chỉ là muốn mời cậu một bữa cơm, cám ơn cậu trước giờ vẫn luôn quan tâm đến tôi, làm bạn không phải cần đối đáp với nhau như vậy sao. Còn những chuyện khác thì đừng nghĩ tới."

"A Bác, anh là đang tức giận có phải không?" Triệu Vũ Trạch nhìn Vương Nhất Bác, nói: "Em... Anh cho em một chút thời gian em sẽ nói rõ ràng với mẹ. Thực ra bà ấy không có ý xấu, chỉ là quá cổ hủ và cố chấp, bà cố gắng nuôi dạy em cũng không dễ dàng gì, em..."

"Cậu không cần phải cảm thấy khó xử như vậy." Vương Nhất Bác có chút dối lòng nói: "Giữa chúng ta thật sự vẫn chưa phát sinh chuyện gì, cũng không có chuyện gì xảy ra. Nhưng tôi vẫn muốn nói, nếu cậu không thích con gái nhà người ta thì nên nhanh chóng nói ra đừng làm chậm trễ người ta."

Triệu Vũ Trạch nhìn Vương Nhất Bác luôn bình tĩnh, trong lòng đột nhiên có chút nản lòng, hắn thì thào nói: "Em rất thích anh nhưng trong mắt anh chuyện đó chỉ là trò đùa có phải không?"

" Không phải," Vương Nhất Bác nói: "Tôi rất cảm kích tình cảm của người khác dành cho mình và tôi cũng không bao giờ đùa giỡn tình cảm của người khác và tôi hi vọng cậu cũng sẽ như vậy."

Triệu Vũ Trạch nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Vương Nhất Bác thì đã hiểu, chính cậu đã khiến mọi chuyện diễn ra tồi tệ như vậy.  

Hắn là thuần gay, hắn cũng hiểu được bản thân suốt đời không thể yêu bất kì cô gái nào nhưng mẹ hắn là một người phụ nữ nông thôn rất bảo thủ, bà không hiểu được những người như hắn. Mẹ là người đã vất vả nuôi nấng hắn, trước khi gặp được mình thích, hắn đã nghĩ đến cứ mãi an ổn ở bên mẹ, ai biết được mọi chuyện đều không thể ngờ đến hắn lại gặp và cảm mến Vương Nhất Bác.

Triệu Vũ Trạch chôn đầu vào lòng bàn tay, một lúc lâu mới ngẩng đầu lên, đôi mắt đã đỏ hoe nhìn Vương Nhất Bác, nói: "A Bác, anh có thể cho em thêm chút thời gian không. Em sẽ thuyết phục mẹ sau đó sẽ đến tìm anh, được không?"

Vương Nhất Bác lắc đầu nói: "Triệu Vũ Trạch, tôi cũng không muốn gạt cậu, lý do tôi chia tay với người yêu cũ là do gia đình cậu ấy không đồng ý, cùng một hố tôi cũng không muốn lần thứ hai lại nhảy vào. Cảm ơn cậu thời gian này luôn quan tâm đến tôi. Tạm biệt"

Nói xong, Vương Nhất Bác cũng không đợi Triệu Vũ Trạch đáp lại, lập tức bước ra ngoài.

Khi lên xe, anh vừa cầm vô lăng vừa thở dài. Nói không buồn là dối lòng, dù sao thì anh cũng có ấn tượng tốt với Triệu Vũ Trạch, quan hệ mơ hồ của hai người cũng cần được làm rõ, nhưng chuyện vừa xảy ra khiến Vương Nhất Bác cảm thấy vô cùng khó chịu.

Quả nhiên lo phát triển sự nghiệp vẫn tốt hơn là yêu đương. Hít sâu một hơi, Vương Nhất Bác khởi động xe, anh không có ý định đi đâu mà lái xe về nhà, chỉ đơn giản là muốn trở về chốn yên bình không cần đi đâu, không cần nghĩ ngợi gì cả. Ngủ một giấc sau đó lại bắt đầu một ngày mới.

BJYX-Phong Tình Ấm Áp Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ