Tiêu Chiến biết Vương Nhất Bác có lẽ sẽ không đi ăn với cậu một cách đơn thuần, nhưng nếu dùng thời gian dùng bữa để bàn chuyện công việc, Vương Nhất Bác nhất định sẽ không từ chối, mặc dù cậu muốn theo đuổi Vương Nhất Bác bằng cả sự chân thành nhưng cậu cũng hiểu được nóng vội thì sẽ hỏng hết mọi chuyện.Quả nhiên, Vương Nhất Bác không do dự nói: "Tôi tan làm lúc 6 giờ nếu Tiêu tổng còn có việc thì tôi sẽ không phiền đến."
"Vậy thì anh có thể chấp nhận yêu cầu trên Wechat của em không?" Tiêu Chiến nói: "Có chuyện gì chúng ta có thể liên hệ với nhau qua Wechat để giải quyết và em sẽ gửi địa chỉ gặp nhau qua đó."
"Được thôi." Vương Nhất Bác cũng nghĩ nếu không có chuyện gì thì tốt nhất không cần gọi điện thoại. Giao tiếp qua Wechat thực sự thuận tiện hơn rất nhiều cho công việc.
Sau khi cúp điện thoại, WeChat của Vương Nhất Bác hiện ra một yêu cầu kết bạn, nhấp vào hình đại diện của Tiêu Chiến là một chiếc lá phong, ID của cậu là "Phong tình ấm áp". Ngón tay của Vương Nhất Bác ngay lập tức khựng lại, có chút mơ hồ.
Anh rõ hơn ai khác về ý nghĩa của ID này.
Kỉ niệm năm 2 năm yêu nhau đúng vào dịp sinh nhật của Tiêu Chiến. Hôm đó, Tiêu Chiến ước nguyện sẽ mãi mãi được ở bên Vương Nhất Bác. Nói xong, cậu lấy ra một tấm thiệp, Vương Nhất Bác đọc dòng chữ trên tấm thiệp còn trêu cậu sến như kịch bản phim Quỳnh Dao.
Tiêu Chiến nói: "Không phải đâu, trong câu nói này có có tên của anh và em như thế không phải là rất tuyệt vời sao."
"Một tình yêu nồng nàn và ấm áp, một tình yêu mãi mãi ở bên nhau không bao giờ rời xa"
Hàm ý khá tốt chỉ tiếc là khó thành hiện thực, Vương Nhất Bác tự giễu nghĩ.
Mãi cho đến khi điện thoại gửi lại yêu cầu kết bạn, Vương Nhất Bác mới xác nhận nhận lời mời. Bên kia lập tức ném qua biểu tượng cảm xúc hai nhân vật đang ôm nhau, Vương Nhất Bác không để ý đến, sau khi lướt qua, anh lưu tên đối phương là "Tiêu Chiến" rồi tắt máy.
6h30, điện thoại di động của Vương Nhất Bác vang lên, mở điện thoại di động lên thì thấy Tiêu Chiến gửi địa chỉ nhà hàng qua cho anh.
Vương Nhất Bác cau mày, địa chỉ mà Tiêu Chiến là một nhà hàng nhỏ gần trường đại học trước đây hai người theo học, khi còn yêu nhau họ thường đến đó ăn, những món ăn ở đó đều rất hợp với hai người nên tuần nào cũng ghé qua đó.
Nhưng hiện tại thì cảm giác không ổn.
Vương Nhất Bác suy ngẫm một chút, trả lời nhắn của đối phương: [Sao Tiêu Tổng không chọn nơi gần hơn, nơi đó xa quá.]
Tiêu Chiến: [Nhưng em và đàn anh đều thích ăn đồ ăn do dì Lam ở quán đó làm mà.]
Vương Nhất Bác: [Xa quá, đổi chỗ khác đi.]
Tiêu Chiến suy nghĩ một chút trả lời: [Đàn anh...... Em đến chỗ hẹn rồi]
Tiêu Chiến: [Hình trong quán ăn]
Vương Nhất Bác: [... Vậy cảm phiền Tiêu tổng chờ tôi 40 phút.]
Tiêu Chiến: [Đàn anh lái xe chậm thôi nha, chú ý an toàn, em không vội, bao lâu đi nữa em cũng sẽ tình nguyện đợi anh.]
BẠN ĐANG ĐỌC
BJYX-Phong Tình Ấm Áp
FanfictionThể loại:Đô Thị, Đam Mỹ Cp: Vương Nhất Bác - Tiêu Chiến