Chương 45

2.2K 65 4
                                    

Vân Li đứng đó phát ngốc chốc lát.

Ban đầu cô cho rằng, Phó Thức Tắc yêu đương hẳn là loại trạng thái đám mây xa xôi không thể với tới, lại không nghĩ rằng anh cũng có một mặt rất đáng yêu.

Không biết từ "đáng yêu" này có thích hợp không.

Có nhân viên khác kêu Vân Li qua kia hỗ trợ, cô che gương mặt, để bản thân thoát khỏi cảm xúc vừa rồi, tùy tiện gửi Phó Thức Tắc cái icon.

Nhóm học sinh cao trung trong hội trường trải nghiệm là Nhất Trung ở Nam Vu, nghe nói là chương trình học của lớp thông tin được điều chỉnh sắp xếp để học sinh có thể trải nghiệm ngay tại hội trường thực tế ảo gần nhất. Trong vài ngày tới, sẽ có học sinh trường nhất trung tới EAW.

Khi gần đến giờ tan sở, Doãn Dục Trình tìm Vân Li, nói lịch trình của anh ta có sự thay đổi, trước tiên về Nam Vu. Muốn gặp cô tối nay.

Khi đến quán cà phê, Doãn Dục Trình đã đợi sẵn, anh ta để tâm với Doãn Vân Y nhiều hơn Vân Li đối với Vân Dã.

Cô ngồi vào ghế đã được kéo ra từ trước, sau khi ngồi xuống, Doãn Dục Trình liền khách khí nói: "Thời gian làm việc kêu cô ra đây, có phiền đến cô không?"

Vân Li lắc đầu: "Không sao, nói chuyện với anh xong tôi có thể quay lại làm việc."

Vân Li đi thẳng vào vấn đề: "Vân Dã viết trong bưu thiếp là sẽ đến vào kỳ nghỉ đông sao?"

"Đúng vậy," Doãn Dục Trình uống trà, "Vân Y đọc bưu thiếp thì nói chuyện này với tôi, hỏi ý kiến ​​của tôi."

Doãn Dục Trình: Thực ra tôi cũng không muốn quản việc này, nhưng bưu thiếp này bị ba mẹ tôi nhìn thấy." Bộ dáng anh ta đau đầu: "Tóm lại, để hai đứa nhỏ đi chơi riêng với nhau, cũng tương đương với việc thúc đẩy bọn nó yêu sớm, cho nên đến lúc đó tôi cũng sẽ đi cùng."

"......"

Tưởng tượng ra cảnh ba người họ cùng nhau đi dạo, tận đáy lòng của Vân Li đồng tình với Vân Dã.

Doãn Dục Trình tiếp tục nói: "Nhưng một mình tôi xen vào buổi gặp mặt của hai đứa nhỏ, lại giống như bóng đèn lớn vậy. Đến lúc đó có thể mời cô đi cùng chứ?"

Vân Li không phản ứng lại đây: "Sao ạ?"

Theo bản năng cô muốn từ chối, nhưng nhất thời không biết làm như vậy có thích hợp hay không, nên không đáp: " Để tôi về thương lượng với em trai một chút."

Nghe được lời cô nói, Doãn Dục Trình cúi đầu cười cười, mở túi lấy ra một cái hộp trước mặt Vân Li: "Lần trước cô mang quà tới cho Vân Y, khoảng thời gian trước chúng ta có ra ngoài chơi, em ấy chuẩn bị một món quà cho cô."

Đó là cái hộp màu tím sẫm, Vân Li cảm thấy mình không làm gì cả, chần chờ nói: "Nếu không mang về cho em ấy đi? Đó không phải là vấn đề lớn gì cả."

Doãn Dục Trình cười nói: "Không mắc đâu, nhận lấy đi. Hy vọng cô có thể thích."

Anh ta không tiếp tục trì hoãn với cô, gọi hồng trà cho cô mang về. Vân Li nhận quà, đứng dậy chào tạm biệt anh ta.

(FULL) Chiết Ánh TrăngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ