Dương Dương thả cô xuống sàn nhà, Duẫn Nhi vùng vẫy định bò lên giường, lại bị anh đè lại, sau đó lấy chân đè lên.
"Đi lên giường!"
"Anh thích ở trên mặt đất." anh vừa nói vừa cúi người, hôn lên cổ của cô, từng nụ hôn nóng rực rơi xuống, tay cô đặt lên áo anh: "Trên mặt đất kích thích hơn."
Trong lúc nói chuyện, tay của anh đã thăm dò vào trong áo cô, tháo thắt lưng, mò tới nơi mềm mại trước ngực, không lớn không nhỏ, vừa đủ một tay ôm, anh nhẹ nhàng xoa nắn một lát, bụng ngón tay thô ráp kích thích ở giữa một chút.
Cô thở dồn dập, sắc mặt ửng hồng, cơ thể đã bị anh khuấy đảo thành nước, róc rách róc rách, trong nơi nào đó không ngừng tràn ra.
Anh mượn ánh trăng, nhìn rõ cơ thể của cô, bộ ngực đầy đặn, tựa như loại quả đẫy đà nhất thế gian, anh không hề do dự, cắn một cái.
"A~!" cô không nhịn được rên lên thành tiếng, nhưng ngay sau đó lại vội vàng im lặng, cảm thấy hơi thẹn.
"Kêu ra đi." anh chậm rãi dời môi, đi tới bên môi của cô, hôn một cái: "Anh thích nghe âm thanh của em."
Duẫn Nhi cắn răng, lắc đầu liên tục.
Anh cảm thấy cơ thể mình càng ngày càng căng cứng, người phụ nữ cấm dục hơn cả nữ tu sĩ này, quả thật làm anh muốn phát điên.
Anh tháo thắt lưng của mình ném sang một bên, sau đó lấy bao cao su đã chuẩn bị ra, cắn mở túi giấy. Cô nhắm chặt hai mắt, căn bản không dám nhìn anh.
Mượn ánh trăng, ánh mắt của anh lưu luyến trên mặt cô, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn, đan xen cảm xúc thẹn thùng mà khát vọng, sợ hãi mà vui sướng, thật sự mê người.
Anh đột nhiên đặt bao cao su vào tay cô "Này, cô ngốc, em đeo giúp anh." Anh dụ dỗ.
Cái gì!
Tay cô khẽ vuốt TT ướt át lạnh như băng, để anh nắm tay cô, dẫn dắt cô nhích dần từng chút từng chút một đến khu rừng cấm kỵ kia.
Đầu óc cô đã mơ mơ màng màng, may mà xung quanh tối đen, cô không nhìn rõ thứ gì, nếu không thật sự xấu hổ chết đi được.
Nhiệt độ thứ kia vượt xa tưởng tượng của cô, nóng rực mà khổng lồ, tay cô lành lạnh, vụng về đeo TT vào, ruột gan rối bời.
Nếu không phải Dương Dương đã sớm bị cô làm cho tâm ngứa khó nhịn, anh thật sự muốn chơi một trò chơi với cô.
Nhưng hiện tại, anh chỉ muốn làm cô.
Anh thuận thế trực tiếp lật người cô, để cô đưa lưng về phía anh.
Cái gì!
Đây là tư thế gì?!
Cô cũng không phải là Tây Bảo, không đúng không đúng, Tây Bảo cũng là bé trai.
Ôi! Rốt cuộc cô đang suy nghĩ gì vậy!
Đúng lúc cô còn chưa rõ tình huống, anh đã tùy tiện đâm vào.
Chặt, thật chặt!
Anh không kìm lòng được rên lên một tiếng, vừa đâm vào, không được, không vào được.
Duẫn Nhi đau đến phát ngất.
BẠN ĐANG ĐỌC
Tổng Hợp Truyện 12
Fanfiction🌟Cưng Chiều Em, Sao Nhỏ 💓 Đừng Rung Động Vì Anh 💤 Nơi Anh Đứng Ngược Chiều Ánh Sáng