8. Say

1K 28 2
                                    

Sau khi chuẩn bị xong cả ba người cùng lên chiếc Rolls Royce của An, đi thẳng tới một quán pub nổi tiếng trong thành phố.

Cả ba người xuống xe bước vào với biết bao ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người xung quanh.

"Ây da, anh đi giữa kia thật là đẹp trai quá đi"

"Đẹp trai thật nhưng hình như là con gái mày ạ"

"Nam nữ không quan trọng, mà quan trọng là anh vừa đẹp trai lại còn rất giàu có nữa nha"

Và ti tỉ những câu cảm thán khác nữa nhưng ba con người kia thật sự là không để chúng vào tai. Dường như họ cũng đã quen với việc bị đem ra làm chủ đề để bàn tán rồi.

Aigoo~ Đẹp trai quá cũng khổ.

"Nè, bảo đi ăn cơ mà sao lại đi vào đây? Chỗ này đâu có đồ ăn ngon" An lên tiếng sau khi cả ba người đã yên vị trên bộ bàn ghế ở trong góc.

"Thì ở đây cũng có nhiều đồ ăn ngon lắm, yên tâm yên tâm" Tùng lên tiếng lấy lòng cô bạn.

"Sao trong đầu mày lúc nào cũng chỉ có ăn với ăn vậy hả. Chúng ta đến đây là để ăn mừng cho mày đã có người yêu và còn để mừng cho bạn Tùng đây sắp có người yêu nữa nha" Linh thật tức chết với đứa bạn này của mình. Lúc nào cũng chỉ biết ăn với ăn.

"Rồi rồi biết rồi, nhưng trong đầu tao ngoài đồ ăn ra thì còn có chủ nhiệm đại nhân nữa a"

Nhắc đến nàng tâm trạng An đột nhiên trở nên vui vẻ làm Linh và Tùng khi nhìn thấy liền khinh thường liếc cho An nữa con mắt.

Có người yêu liền quên hết bạn bè. Không có tao chắc mày có người yêu đó.

"Phục vụ" Tùng vẫy tay gọi anh phục vụ ở phía xa xa.

Khi phục vụ mang đồ lên thì An chỉ chăm chăm vào những món ăn trước mắt mà không còn quan tâm tới hai đứa bạn bên cạnh.

"Này An"

"Sao?" An ngước lên nhìn Tùng, trong miệng vẫn còn thức ăn.

"Mày thấy có ai như mày không con kia?"

"Hửm, tao làm sao?" An nuốt hết thức ăn xuống bụng rồi hỏi.

Bây giờ ăn cũng bị cấm đoán nữa aaaa.

"Có ai vào pub mà lại ngồi ăn như mày không hả con lợn này" Linh chỉ tay vào trán An, thật hết nói nổi mà. Nhìn khí chất biết bao nhiêu mà khi đứng trước đồ ăn lại đầu hàng.

"Chúng mình vào đây là để uống chứ không phải để mày ngồi ăn như chết đói" Tùng nói rồi rót rượu ra, đẩy ly rượu đến cho An.

"Thôi tao không uống đâu" An từ chối.

Tửu lượng của An cũng không tệ nhưng mà An không thích uống rượi đâu. Vì mỗi lần ngồi uống với hai đứa này thì chúng nó phải chút đến khi An say bất tỉnh mới dừng lại và hôm sau thì rất đau đầu a. Nên bạn An của chúng ta đã rút kinh nghiệm là chỉ nên ngồi ăn thôi, tuyệt đối không đụng đến bia rượu.

"Gì gì, không uống thì đến đây chi con nhỏ này" Linh cốc vào đầu An. Dường như việc này đã trở thành thói quen của Linh rồi.

CÔ GIÁO À!!!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ